Trác Hạo Hi bất đắc dĩ nhìn Trác Phi Dương, "Chị, không có bên thứ ba, thật ra là do hôm nay trời thanh khí sảng, vạn dặm không mây, dương quang xán lạn, rất thích hợp để chia tay."
Trác Phi Dương chớp chớp mắt, khó hiểu nhìn Trác Hạo Hi, "Tiểu Hi, ý của em là nếu hôm nay trời mưa, em sẽ không chia tay?"
Trác Hạo Hi gật gật đầu, nói: "Chị, có câu nói là đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, em có muốn chia tay thì cũng nên chọn ngày trời trong gió nhẹ."
Trác Phi Dương gật đầu, trong lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Nói rất đúng, hôm nay trời đẹp, nếu không em trai chị chỉ có chờ bị vứt bỏ."
Trác Hạo Hi cau mày nhìn Trác Phi Dương, "Sao chị lại không có lòng tin với em như thế?"
Trác Phi Dương thở dài, "Tiểu Hi, chị cũng muốn có lòng tin với em, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy bộ dạng chân chó của em trước mặt Mộc Cẩn Hiền, chị không có cách nào có lòng tin với em nổi! Em biết không, đã rất nhiều lần chị muốn làm thịt em! Em có biết không hả?!"
Trác Hạo Hi tỏ vẻ tội nghiệp nhìn Trác Phi Dương, "Chị, em trai chị vừa ngoan ngoãn, lại vừa đáng yêu như vậy, sao chị lại đành lòng?"
Trác Phi Dương hung hăng vỗ xuống cái ót Trác Hạo Hi, "Chính là do em ngoan ngoãn đáng yêu như thế, Tiểu Hi, chị nói này, nếu em không phải em của chị, chị đã sớm ném em ra ngoài đường, để em tự sinh tự diệt."
Trác Hạo Hi ngượng ngùng nhìn Trác Phi Dương, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453096/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.