Trác Hạo Hi ợ một cái, "Không cần, tôi vừa mới ăn xong."
Vẻ mặt Mộc Cẩn Hiền trở nên u ám âm trầm, Trác Hạo Hi vô tội nháy mắt, chị gái thân yêu của cậu gây ra rắc rối lớn như vậy, lại cứ thế mà chạy trốn, bây giờ cậu nên làm gì mới được đây.
Mộc Cẩn Hiền nhìn chăm chú vào Trác Hạo Hi, hai tay Trác Hạo Hi hướng cái bàn phía sau chống đỡ, hai mắt mở thật to nhìn Mộc Cẩn Hiền.
Không muốn cứ nhìn cậu như vậy đâu! Sao cậu có thể biết được Trác Phi Dương lại có oán niệm sâu sắc như thế với Mộc Cẩn Hiền, đến cái gạch chéo tên Mộc Cẩn Hiền, cư nhiên lại lớn và đỏ như vậy.
Hai người cứ thế im lặng nhìn nhau, Trác Hạo Hi có hơi lúng túng kéo ra khóe miệng, cậu xưa nay không biết, hóa ra Mộc Cẩn Hiền cũng có thể chăm chú nhìn cậu đến như thế, cặp mắt kia tỏ ra sự khôn khéo, thông minh còn bên trong lộ ra mấy phần ranh mãnh, thoạt nhìn thật thâm tình, tình cảm rả rích.
Nếu là cậu lúc trước, nói không chừng sẽ hưng phấn ngủ được, nhưng với cậu hiện tại, đoán chừng cũng ngủ không yên, bất quá, không phải hưng phấn, mà là bị hù.
Trác Hạo Hi vuốt trán, tại sao Mộc Cẩn Hiền lại nhìn cậu như vậy, cậu sẽ bị gặp ác mộng đó.
Mộc Cẩn Hiền khoanh tay, buồn cười nhìn Trác Hạo Hi, "Hạo Hi, sao cậu lại đột nhiên muốn chia tay với tôi, di tình biệt luyến à? Nghĩ không ra Hạo Hi lại như thế, tình cảm của cậu thật phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453097/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.