Mộc Cẩn Hiền kiên nhẫn tìm những đồ vật còn sót lại của người kia ở trong kho, thì một quyển nhật ký có bìa hơi bị ố vàng đập vào mắt của hắn, bên trong quyển nhật ký cũng chỉ ghi một ít việc vặt mà thôi, hắn chợt thấy buồn cười, Trác Hạo Hi là đàn ông đàn ang mà lại thích ghi nhật ký như bé gái vậy, mặc dù trong lòng có hơi xem thường, nhưng khi hắn mở quyến nhật ký ra thì tay vẫn run lẩy bẩy.
"Hôm nay Mộc Cẩn Hiền mới mua một chiếc xe, nên đã rủ tôi lên ngồi cùng, nhưng hình như cái tên này mới nhận được bằng lái đây thôi, mà lại dám lái xe nhanh đến như vậy, có phải hắn muốn kéo tôi chết cùng ngày cùng tháng cùng năm với hắn không thế! Mặc dù tôi cũng muốn chết chung với hắn ti tí, nhưng nếu chết vì gặp tai nạn xe thì lại thấy chết thảm quá đi mất, hơn nữa là chắc chắn sẽ chết không dễ nhìn tí nào, tôi có kêu hắn chạy chậm lại một chút, chậm lại một chút đi, nhưng hắn lại không nghe lời tôi, cái tên này có phải muốn kiếm tiền cho cảnh sát giao thông không! Tôi không muốn uống trà với hắn ở cục cảnh sát đâu."
"Hôm nay cây xương rồng mà tôi trồng đã chết rồi, tôi muốn được Mộc Cẩn Hiền an ủi tôi, nhưng tên kia lại nói tôi ngu ngốc, thật tình, cái tên này chưa trồng cây cảnh, không chừng hắn mà trồng xương rồng còn chẳng bằng tôi nữa ấy chứ? Nghe nói, hoa lá cũng có cảm xúc, vậy mà Mộc Cẩn Hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/3017382/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.