Hàn Lâm cau có ngồi trên ghế sofa, Hàn Kì bưng một ly nước cho cậu: "Rốt cuộc em với Mộc Cẩn Hiền sao vậy? Lại cãi nhau nữa sao?"
Hàn Lâm cắn răng, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ và nhục nhã: "Hắn ta không cần em nữa, đòi ly dị với em!" Hàn Lâm cười khẩy: "Xem như em hiểu được lợi ích khi kết hôn với đàn ông rồi, hai người bất hòa, có muốn chia tay cũng không cần đi làm thủ tục ly dị làm gì, vì dù sao cuộc hôn nhân của bọn em cũng đã không được pháp luật thừa nhận ngay từ đầu rồi."
Hàn Kì cau mày nhìn cậu: "Cuối cùng xảy ra chuyện gì mà em với Mộc Cẩn Hiền cãi nhau?'
Hàn Lâm tựa lên ghế: "Có câu, giành thiên hạ thì dễ nhưng giữ được giang sơn khó hơn, em nghĩ hôn nhân cũng giống như thế thôi, kết hôn thì dễ nhưng để không ly hôn thì khó, anh à, e rằng em với Mộc Cẩn Hiền thật sự không vượt qua nổi rồi."
Mộc Cẩn Hiền nhìn bức ảnh trên tay, cái này là bên Thành Thị Ánh Trăng gửi tới cho hắn, thực ra thì hắn cũng chẳng có ấn tượng gì với người con trai trong ảnh là mấy, nhưng Mộc Cẩn Hiền vẫn biết mình với bọn họ cũng có quen biết, mà bọn họ hiện tại không phải nằm ở bệnh viện, thì là bị cảnh sát bắt, còn không thì là bị hủy hoại gương mặt...
Mộc Cẩn Hiền cau mày, xem ra mình làm ảnh hưởng tới việc làm ăn của quán bar đó rồi! Mặc dù mấy người con trai kia cũng không nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/3017384/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.