Mộc Cẩn Hiền loạng choạng bước vào trong xe, cũng không biết đã uống nhiều rượu hay không, hắn vẫn chỉ cảm thấy cái trán của mình đau nhức không thôi, hắn tựa lên tay lái, bật nhạc lên, trong buồng xe vang lên tiếng đàn dương cầm khoang khoái, Mộc Cẩn Hiền lẳng lặng mà nghe, rõ ràng tiếng nhạc rất vui vẻ, nhưng cũng không biết vì sao, khi nghe lại cảm thấy chua xót vô cùng.
Mộc Cẩn Hiền mơ hồ cảm thấy hình như mình say mất rồi, chóng mặt, đầu đau như búa bổ, đầu nặng chân nhẹ, trong bụng lộn xộn hết cả lên, rất rất muốn nôn, khó chịu muốn chết đi được, chẳng phải nói rằng say sẽ giải tỏa nỗi buồn sao? Nhưng tại sao mình đã say rồi, mà lại thấy khó chịu đến thế này?
Mộc Cẩn Hiền áp sát vào tay lái, lấy ra vài bức ảnh được cất ở ngăn kéo nhỏ trong xe, rồi nhẹ nhàng vuốt ve.
Tại sao lại chết chứ? Chết rồi là sẽ không còn nữa, không bao giờ tìm được nữa, chắc chắn là mình nằm mơ! Sao người kia có thể làm như vậy, sao có thể rơi xuống biển được.
Mộc Cẩn Hiền chợt cảm thấy người trong ảnh như trở nên nhòe đi, nụ cười ngượng ngùng ấy như đang dần dần tan biến, Mộc Cẩn Hiền luống cuống lau lau bức ảnh, nhưng mà càng lau, thì người trong ảnh lại giống như càng mờ nhạt hơn.
"Trác Hạo Hi, Trác Hạo Hi! Không phải như vậy, cậu sẽ không làm thế đâu đúng không?" Mộc Cẩn Hiền dựa vào ghế, lầm bầm hỏi không khí.
Nghe nói người tự tử bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/3017377/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.