60
Mới đầu tôi vẫn chưa dám tin là thật, ngồi xuống đọc tiếp mấy status mới phát hiện "em" kia càng lúc càng trùng khớp với mình, trên đó viết rất nhiều chuyện từng xảy ra với tôi trước đây.
Tôi nổi da gà đầy mình, không ngờ Văn Tự lại là loại người này!
Hơn nữa hôm nay tôi còn mặc quần đùi màu trắng mà hắn nhắc tới, phắc, tôi không thể ở đây thêm một giây một phút nào nữa!
61
Tôi xóa lịch sử hoạt động của mình rồi tắt máy tính.
Vì mang rất ít đồ nên tôi vớ lấy ba lô đi ngay lập tức.
Ai ngờ tôi vừa mở cửa ra thì đụng phải Văn Tự phong trần mệt mỏi trở về.
Đệt.
Nhìn thấy hắn, phản ứng đầu tiên của tôi chính là —— Thả ba lô xuống che chân mình lại.
"Ninh Nhiên, cậu định đi đâu à?" Tay trái Văn Tự xách một túi rau thịt lớn, tay phải ôm một hộp anh đào đầy ắp mà tôi thích ăn nhất, nhìn như mới đi siêu thị về.
Tôi không có thời gian thèm anh đào nữa mà thuận miệng bịa chuyện: "Giờ tớ có việc gấp phải đi ngay."
Nói xong tôi định chuồn êm, nào ngờ bị thân hình cao lớn của Văn Tự chặn lại.
Phắc, hắn sẽ không chơi tôi ngay tại chỗ đấy chứ?!
62
Cũng may Văn Tự không làm vậy mà chỉ nói: "Gấp thế cơ à? Hay là ăn trưa xong rồi hãy đi, tớ nấu nhanh lắm."
"Không cần đâu, chuyện này gấp lắm, cảm ơn cậu nhé." Tôi vội vã từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cup-dien-toi-bi-ban-cung-phong-hon-trom/2507154/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.