66
Tin nhắn đã gửi đi một hồi lâu nhưng Văn Tự vẫn chưa trả lời, chắc hắn chưa lên diễn đàn.
Tôi cũng không nôn nóng mà sang Wechat xem tin nhắn Văn Tự gửi lúc nãy rồi trầm ngâm suy tư.
Chắc chắn tôi không thể về nhà hắn nữa, cô nam quả gay, ai biết hắn có làm bậy không.
Thế là tôi trả lời như vậy.
【 Ninh Nhiên 】: Đêm nay không về được đâu, đừng chờ tớ.
Tin nhắn gửi đi thành công, tôi cũng đã ăn uống no đủ, sau khi quét mã trả tiền, tôi quyết định đến khách sạn gần đó ngủ một đêm rồi tính tiếp.
67
Khách sạn Vân Hiên nằm ngay bên cạnh quán net tôi mới chơi xong, trước đây từng ghé mấy lần, phòng ốc và vệ sinh khá tốt, giá cũng rất mềm với sinh viên.
Ai ngờ khi vào khách sạn tôi lại gặp một người không ngờ tới.
Chính là Tề Dật Minh.
Tề Dật Minh thấy tôi cũng giật nảy mình, còn hỏi tôi đêm qua đi đâu chơi, tôi không trả lời mà hỏi ngược lại hắn: "Sao cậu cũng ở đây thế?"
"À, ký túc xá cúp điện cúp nước mà, tớ và trưởng ký túc đến đây thuê phòng đôi ở." Tề Dật Minh đặt tay lên vai tôi nói tiếp: "Nhưng chắc đêm nay trưởng ký túc không về đâu, cuộc sống về đêm của ảnh phong phú lắm."
Nói xong Tề Dật Minh còn trưng ra vẻ mặt "cậu hiểu mà" với tôi.
Tôi cười cười, đúng là thế thật.
"Phải rồi, cậu tới đây làm gì?" Tề Dật Minh hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cup-dien-toi-bi-ban-cung-phong-hon-trom/2507152/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.