Nửa tiếng sau, Kỳ Dương gõ cửa đi vào, mang theo một gô cháo đưa cho Hoàng Kỳ.
-Mọiviệc thế nào rồi?
-Ổn hết rồi. Bên ngài kelvin cũng đã cho người tới. Hàng cũng có người tự hộ tống đi bằng máy bay. sẽ không có việc gì. Bác sỹ nói nghỉ ngơi một tuần ngài ấy có thể về nước.
Cậu mở miệng nói, hướng ánh mắt nhìn Bảo Tích ở đằng trước một chút.
Bảo Tích chú ý tới ánh mắt của cậu, gật gật đầu:
-Cô không nên nghĩ nhiều. Nghỉ ngơi cho khỏe đi.
Kỳ Dương gật đầu mím môi, đi đến bên cạnh Hoàng Kỳ nói nhỏ:
-Phó chủ tịch, cô Bích Lư tìm anh không thấy, còn không chịu đi, ngồi lỳ ở phòng tổng tài.
Mặc dù không có cố ý, Bảo Tích vẫn nghe rất rõ cái tên Bích Lư. Chạnh lòng một chút, người ta có chuyện của người ta. Đâu thể bắt anh ở đây chăm một nhân viên quèn như cô được.
-Anh có việc cứ đi đi. Tôi chuyền nước xong có thể sẽ khỏe thôi. Có gì tôi nhờ Tiểu My qua đây là được mà.
Cũng không biết là có ý gì, nhưng sau khi nghe cô nói xong thì Hoàng Kỳ thở dài nhìn cô thật lâu, sau đó mới phân phó cho Kỳ Dương:
-Tôi biết rồi, cậu tự cho người đi xử lý đi.
Kỳ Dương bất ngờ nhướng mày. Tự xử lý sao? Toàn là mấy chuyện không liên quan đến chuyên môn của cậu. Xử lý kiểu gì? Nhưng nhìn lại boss đang tình chàng ý thiếp như thế, nếu mở miệng hỏi có khi tiền thưởng cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969327/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.