Buổi sáng ngày hôm sau, Bảo Tích cùng tổng giám đốc Hải cùng đến Phòng tổng tài báo cáo với Hoàng Kỳ về chuyến hàng hợp tác.
-Mọi chuyện xảy ra chỉ là tình huống bất ngờ. Chúng ta cũng không lường trước được. Tuy nhiên cũng đã được xử lý tốt. Tôi sẽ tự tay viết bản tường trình. Chuyện này tôi sẽ một mình chịu trách nhiệm.
Hoàng Kỳ vuốt cây bút trong tay, trầm ngâm một lát, chỉ nói:
-Ừm, tình huống tôi đã biết.
Báo cáo dừng ở đây, Bảo Tích đi theo tổng giám đốc Hải đi ra ngoài.
Từ đầu tới đuôi, Bảo Tích và Hoàng Kỳ không trao đổi bất kỳ cái gì, thậm chí ngay cả ánh mắt đều không có giao thoa.
Bảo Tích thật cảm thấy có chút kỳ lạ, hôm kia còn quấn lấy cô, ở bệnh viện đợi cả nửa ngày, chịu mệt nhọc bón cháo cho cô.
Xem tình huống trước mắt, giống như chuyện hôm đó không hề tồn tại. Vậy ra đúng là anh ta đang coi cô là tài sản của Hoàng Anh mà chăm sóc rồi.
Nhưng mà đi tới cửa, lại nghe được người ở phía sau gọi một tiếng
-Bảo Tích.
Mặc dù gọi là Bảo Tích, nhưng Tổng giám đốc Hải vẫn vô ý thức dừng bước, nhìn Bảo Tích một chút, lại nhìn Hoàng Kỳmột chút, ánh mắt đảo đi đảo lại dò xét một vòng, sau đó cảm thấy mình hơi thừa nên rời đi, còn quan tâm đóng cửa phòng lại.
Bảo Tích quay người lại nhìn anh:
-Sao?
-Cô ở lại một chút.
Hoàng Kỳ vừa mở máy tính, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969325/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.