Gã đàn ông bỏ đi thẳng một hơi không dám quay đầu lại.
Bảo Tích bật cười hí hửng trước hành động cụp đuôi của gã. Vậy mà cũng đòi sàm sỡ con gái người ta. Mới dọa có hai câu đã chạy mất dép.
Lúc vừa quay lại thì bắt gặp Hoài An đang nhìn cô kinh ngạc:
-Này. Truyện cổ Tích. Cũng không biết cậu còn có biệt tài đuổi người nữa cơ đấy.
Cô trừng mắt nhìn bạn:
-Cậu cũng phải xem lại đi. Loại khách này mà cậu cũng tiếp được.
-Vậy cũng không thể đuổi người ta được. Tớ là người kinh doanh chứ đâu phải giữ trẻ. Không lẽ khách vào phải hỏi "nhân phẩm của anh thế nào" rồi mới cho vào?
Bảo Tích cảm thấy cô ấy nói cũng đúng.
Hoài An đánh mắt sáng cô bé con đang bù lu bù loa bên cạnh:
-Mới tí tuổi mà thất tình nên vậy đó...
Đang nói dở thì một người đàn ông đứng tuổi đẩy cửa chạy vào. Vội vàng đến bên bàn đỡ lấy cô bé:
-Cô chủ. Sao lại say khướt thế này rồi cơ chứ?
Hoài An dường như đã quá quen với cảnh này nên gật đầu chào ông:
-Bác phải xem lại cách quản lý cô chủ nhà bác đi. Nếu hôm nay không có bạn cháu ở đây thì có thể đã có rắc rối với mấy tên đàn ông say xỉn kia rồi.
Người đàn ông nhìn sang phía hai người:
-Cảm ơn các cháu. Tại con bé đang buồn nên mới trốn nhà đi như thế. Đã làm phiền các cháu rồi.
Ông rút ví trả tiền rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969271/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.