Mặc kệ Bảo Tích có thật sự theo đuổi được Hoàng Kỳ hay không. Lỡ như sau này đùa thành thật ai mà biết cô có thành nữ chủ nhân của Hoàng Anh không.
Nếu như đắc tội đến cô, bọn họ cũng không có quả ngon để ăn rồi.
Trong lòng một số người chột dạ làm cho bầu không khí trở nên kỳ quái.
Nghi Lâm nhìn thấy mọi người có chút ngại ngùng, lại là bữa tiệc vui của cô, nhưng không thể không đứng ra hoà giải:
-Chị Bảo Tích đến rồi? Chúng ta vào tiệc thôi. Nãy giờ mọi người chờ mỗi mình chị.
Bảo Tích hoàn tòan không nghe được màn tám chuyện vừa rồi, lại cứ tưởng bản thân mình làm chậm trễ nên cảm thấy áy náy:
-Xin lỗi mọi người. Tại có chút chuyện nên hơi chậm trễ. Mong mọi người thông cảm nhé.
Mấy người ngồi gần đó cười xòa giả lả:
-Không sao không sao. Đến là vui rồi.
-Ngồi vào bàn đi thôi.
Nghi Lâm dẫn cô đi qua một ghế trống. Một anh chàng phòng nhân sự còn lịch sự đứng lên kéo ghế cho cô.
Bảo Tích mỉm cười cảm ơn anh ta rồi mới ngồi xuống.
Nhưng khi yên vị rồi cô mới biết ngồi đối diện cô là Trọng Nhân và Giang Duyên.
Từ hôm xảy ra chuyện ở nhà ăn cho đến hôm nay cô mới gặp lại hai người.
Giang Duyên tuy không tham gia bàn tán về chuyện của Bảo Tích lúc nãy, nhưng mấy ngày qua nghe thấy được cũng không ít thông tin.
Khi nghe những lời đồn này chị ta rất coi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969269/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.