Hoàng Kỳ đứng chờ bên ngoài một hồi lâu nhưng không thấy bên trong này tàn cuộc. Anh cũng định gọi cho Bảo Tích nhưng lại sợ làm phiền cô. Chờ hơn một tiếng.
Cuối cùng không nhịn được mà đi vào. Ai ngờ lại nghe được một câu chuyện đặc sắc. Bảo Tích quyến rũ anh sao? Nếu được như vậy thì đã tốt. Đằng này ngay cả sắc mặt cho anh cũng không có.
Không ai biết Hoàng Kỳ tại sao lại xuất hiện ở chỗ này, và đã đứng bên ngoài bao lâu, nghe được những gì rồi.
Anh bước tới với sắc mặt trầm tĩnh, tầm mắt nhàn nhạt đảo qua người đang hùng hổ hò hét nãy giờ là Giang Duyên, nhìn không ra cảm xúc.
Trái tim Giang Duyên nhảy lên một cái. Nghi Lâm đang muốn đứng ra hòa giải cho hai vợ chồng nhà kia cũng sửng người đứng đơ một chỗ.
Ánh mắt Hoàng Kỳ cuối cùng dừng ở cái người vẫn bình thản gắp thịt bò bỏ mồm nhai nhóp nhép không màn thế sự bên này.
Anh đã nhìn ra Bảo Tích có một thói quen là cứ những lúc cô càng bực bội thì lại càng bình tĩnh, hơn nữa còn ăn rất hăng hái.
Bảo Tích không phải không biết Hoàng Kỳ đến. Chỉ là tâm trạng không tốt, nhìn cũng không thèm liếc anh một cái. Chính vì anh nên lúc nào cô cũng gặp rắc rối.
Hoàng Kỳ đâu quan tâm bầu không khí áp bức làm lòng người run sợ do anh tạo ra. Anh chậm rãi đi đến bên cạnh Bảo Tích:
-Ăn xong chưa? Tôi đưa em về.
Bảo Tích nén giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969267/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.