Lúc này ở tổng bộ Hoàng Anh, Hoàng Kỳ gương mặt bắt đầu co rút, hai chân thoăn thoắt đi xuống hầm để xe
Kỳ Dương nhìn di động của anh vẫn đang mở loa ngoài nghe cuộc nói chuyện của nhóm người Lâm Giai và Bảo Tích, lại nói:
-Cảnh sát thành phố B đã phái người tới các khu vực nhà kho của Galax. Chắc phải mất ít thời gian.
-Bên phía Cao Đình sao rồi.
Hoàng Kỳ tầm mắt vẫn dừng lại ở màn hình điện thoại. Bên phía BảoTích hình như đang xảy ra đánh nhau.
Cô gái của anh, eo thon chân nhỏ, mắt ngọc mày ngài. Rõ ràng nên được đặt trong lòng bàn tay, sủng ái cả đời. Thực tế lại là thời khắc này bị người ta bắt nạt, phải đấu tranh với đám người hỗn tạp kia.
Tiếng ồn ào truyền tới bên tai lúc gần lúc xa, Hoàng Kỳ trước sau không nói một lời, ngồi vào ghế phụ.
Quanh thân anh tỏa ra một luồng khí vô cùng ủ dột. Kỳ Dương ở bên cạnh ngay cả thở mạnh cũng không dám, thậm chí có một cảm giác thời gian giống như đang đông lạnh lại.
Khi xe vừa khởi động xong, điện thoại của Kỳ Dương reo lên. Cậu ta vừa lấy ra thì đã bị Hoàng Kỳ giật lấy, ấn mở loa ngoài:
-Alô, Cao Đình.
-Khu nhà kho bỏ hoang ở phía đông. Tín hiệu ở giáp ranh khu Đông Bắc. Tớ sẽ gọi cảnh sát.
Kỳ Dương không chờ nhắc nhở đã tự giác lái xe đi.
Không biết qua bao lâu, thần kinh Kỳ Dương căng đến tột cùng. Cậu ta vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969144/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.