Một tháng sau đó tôi đi khám lại để lấy thuốc nhưng Nguyệt không đi được vì bận. Tôi xin nghỉ buổi chiều, về nhà thay bộ váy, trang điểm chút rồi bắt xe đến bệnh viện. Tôi không hẹn trước, cũng không xin số điện thoại của Hải từ Nguyệt mà tự đến. Dù Hải cũng là bạn trai của bạn thân tôi, tôi không muốn phiền phức đến anh ta.
Khi tôi đến, tự mình vào khám đến lúc khám xong bất chợt thấy Hải đứng phía ngoài lan can nhìn ra khoảng không bên ngoài. Không hiểu sao, tôi thấy vẻ mặt anh ta rất trầm tư. Khi tôi còn đang chăm chú nhìn đột nhiên Hải quay lại. Tôi giật thót mình đánh rơi cả đống giấy tờ xuống đất. Hải bật cười nói:
- Hôm nay đến khám lại à? Làm gì mà giật thót người như vậy?
- Dạ… em đang chờ kết quả.
- Đến khám sao không bảo Nguyệt nói anh một câu để anh nhờ người cho nhanh.
- Không sao đâu anh, chờ một chút cũng được mà. Em cũng không muốn làm phiền anh.
Hải nghe tôi nói vậy đáp lại:
- Gì mà phiền, bạn của Nguyệt cũng là bạn của anh mà.
Nói rồi Hải đưa cho tôi cốc nước lọc nói tiếp:
- Uống đi. Em thấy dạo này bụng thế nào? Còn cảm giác nóng không? Có ợ chua nhiều nữa không?
- Em thấy cũng đỡ rồi thì phải, nhưng mấy hôm nay không biết có phải thức khuya không mà lại thấy hơi đau.
- Phải rồi. Bệnh dạ dày nên hạn chế thức khuya và stress. Nếu không thuốc tiên cũng không chữa được đâu.
Tôi nghiêng đầu cảm ơn Hải. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-chong-ban-than/97308/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.