Nguyệt kéo tay tôi, tiến thẳng về phía Hải rồi nói:
- Anh ơi. Đọc sách gì mà chăm chú thế?
Hải nghe giọng Nguyệt mới buông quyển sách, Nguyệt chỉ tay về phía tôi giới thiệu:
- Bạn thân của em mà em hay nhắc tới đấy. Bạn em tên Quý, còn đây là anh Hải người yêu tao Quý ạ.
Tôi đưa tay về hướng Hải, anh ta nắm nhẹ tay tôi rồi nói:
- Chào em.
Nói xong anh ta cũng buông vội tay ánh mắt hướng về Nguyệt. Hải còn không nhìn tôi quá ba giây. Tôi nuốt nước bọt, cảm giác như bị kim châm vào tim. Thế nhưng tôi vẫn mỉm cười, lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người. Khi con người ta yêu nhau thật lắm chuyện để nói, tôi từ lúc đến đây dù cho là bệnh nhân đi khám bệnh mà như thể là nhân vật phụ trong cuộc tình của Hải và Nguyệt.
Mãi một lúc sau Nguyệt mới nói:
- Đưa sách em cầm cho, anh dẫn Nguyệt đi khám giúp em. Em đứng đây chờ. Đông thế này em đi cũng vướng víu thêm ra.
Hải gật đầu lúc này mới quay sang tôi hỏi:
- Đi theo anh, ra làm thủ tục sau đó anh dẫn em vào.
Giọng Hải rất ấm, không giống Phong. Giọng Phong khàn đục nghe như thằng già. Tôi gật đầu, từ đầu tới cuối sau khi khám xong tôi vẫn giữ khoảng cách với Hải. Anh ta hình như cũng để ý thấy điều đó, đến khi ra lấy kết quả anh ta liền nói:
- Công nhận em ít nói thật đấy. Em với Nguyệt hai tính cách trái nhau hẳn nhỉ. Anh cũng giống Nguyệt nói nhiều quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-chong-ban-than/97307/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.