Thế rồi, khi tôi còn chưa kịp chuẩn bị thì đùng một cái Nguyệt thông báo nó và Hải sẽ lấy nhau. Đó là vào một ngày tháng hai, mới qua Tết Nguyên đán được hơn một tháng. Nghe nó kể, mẹ nó đi xem ngày vào mười sáu tháng ba năm nay rất đẹp để tổ chức hôn sự. Nguyệt và Hải quen nhau cũng hơn ba năm từ lúc còn đi du học, yêu nhau cũng được một năm. Mà nhất là giờ đây Nguyệt đã hai mươi lăm tuổi. Người ta nói rằng đó là tuổi đẹp nhất để kết hôn.
Không hiểu sao nghe được tin đó miệng tôi cười mà thấy đắng ngắt. Nguyệt hạnh phúc lẽ ra tôi phải mừng cho nó mới phải. Thế nhưng còn Hải, anh đi lấy vợ thì ai buồn cho tôi? Trước kia tôi cứ nghĩ đơn thuần mình thích Hải, ngưỡng mộ anh. Vậy mà giờ tôi mới nhận ra hình như mình đánh mất thứ gì đó rất quan trọng.
Ngày Nguyệt cưới, tôi dù rất buồn nhưng vẫn lăng xăng chạy đi chạy lại lo toan cho nó. Hai em trai của Nguyệt bên nước ngoài không về, hoặc không về kịp gì đó tôi cũng không tìm hiểu kỹ. Tôi không dự đám cưới Nguyệt ở dưới quê nhà nó, chỉ dự đám cưới bên nhà trai với tư cách là bạn cô dâu. Họ hàng nhà Nguyệt rất đông, nhưng tôi chẳng có tâm trí nào mà để ý tới. Đám cưới xong xuôi tôi cũng mệt phờ người.
Khi về đến phòng trọ, đột nhiên tôi bật khóc tu tu. Chai rượu trên tủ tôi lôi xuống uống cạn. Lúc này ở giữa căn phòng trống vắng tôi mới nhận ra hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-chong-ban-than/97309/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.