Chuyển ngữ: Mic 
Trình Vọng và Ân Chi Dao xuống xe ở trạm gần đó, đi qua phía đối diện, một lần nữa lên xe bus quay về, mất thời gian hơn hai lần ngày thường, cuối cùng về tới nhà. 
Trong lòng Ân Chi Dao áy náy, thấy mình làm lỡ thời gian của Trình Vọng cho nên vẫn luôn ủ rũ không nói. 
Trình Vọng trái lại không hề để tâm, tận chức tẫn trách tiễn cô về tận cửa nhà: “Vào đi, ngủ sớm một chút, đừng thức khuya.” 
“Ngủ ngon.” 
Ân Chi Dao chăm chú nhìn theo bóng lưng anh hồi lâu. 
Bên cạnh truyền tới âm thanh Kiều Chính Dương “chậc chậc chậc”: “Phụ nữ quả nhiên đều là móng heo(1),biết một chân đạp hai thuyền nhỉ.” 
(1)Ngôn ngữ mạng, ý chỉ người lăng nhăng hay thay lòng 
Ân Chi Dao giật mình, quay đầu trông thấy Kiều Chính Dương đang tựa vào bên tường rào, nửa cười nửa không. 
“Ai chân đạp hai thuyền!” 
“Người con trai hôm trước đưa canh gà cho mày, là một thuyền; bạn tốt Trình Vọng của tao, là thuyền thứ hai.” Kiều Chính Dương đếm đầu ngón tay tính toán: “Mày được đó, tao còn nói để Trình Vọng “truyền chiêu” cho mày, dè đâu mày mới là tay lão luyện.” 
“Là bài tập về nhà quá ít hay là cuộc sống lớp mười hai rảnh rỗi quá.” Ân Chi Dao mạnh mẽ đụng anh một cái: “Hạng nhất đếm ngược trong khối mà còn ở đây quản chuyện của tôi á.” 
“Nè, con nhỏ này mày ăn cái gì mà lớn vậy! Sức mạnh dữ!” 
Đụng có một cái mà suýt nữa nội thương luôn. 
Ân Chi Dao khinh thường nhìn anh: “Gà cay (2).” 
(2) 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-vong/226863/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.