Máy bay ở nơi xa kia bay càng lúc càng thấp, 500m, rồi 400m,…
Một thành viên của doanh trại Thần Long nghi hoặc nói: “Máy bay đó của chúng ta là ai điều khiển vậy?”
Tin tức Trương Thiên tới, Viên Quỳ một mực không công khai.
Viên Quỳ nhìn máy bay trêи trời, khóe miệng cong lên: “Tới rồi sao?”
Một thành viên của nước D bắt đầu cảm thán: “Bọn họ còn muốn hạ thấp độ cao hay sao?”
“Là từ 300m bay thấp xuống sao?”
“Đây chẳng phải liều mạng là gì?”
“Thôi nào, cái này có gì mà kì quái, đám người Viêm Hạ thật khôi hài, hạ từ độ cao 300m thì có gì đáng khoe khoang hay sao?’ Người đàn ông tóc vàng giải thích: “Thời điểm đội trưởng Đạo Tư của chúng ta làm hết sức còn có thể đạt được kỉ lục hạ cánh ở 150m.”
“Thật sao? Đội trưởng của chúng ta còn có kỉ lục hạ cánh ở độ cao 150m? Đội trưởng thật là giỏi quá.”
“Nói như thế tôi mới phát hiện ra đám gà Viêm Hạ kia thật khôi hài.”
“Nhưng cũng phải nói từ 300m trở xuống đã là rất liều mạng rồi, mỗi lần bay thấp xuống một chút là lại thêm gian nan, cứ thêm một lần xuống 50m là một trở ngại rất lớn.”
“Vượt qua được trở ngại này thì đường xuống địa ngục lại gần thêm một bước…”
Từ khi biết Đạo Tư có kỉ lục là 150m, tất cả mọi người đều cười nhạo Trương Thiên.
Đáng tiếc thay, sự việc tiếp đó là tất cả bọn chúng phải câm miệng.
Máy bay cứ thế hạ thấp xuống thấp hơn so với 300m, tới khoảng 200m vẫn chưa chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132599/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.