Trương Thiên càng đến gần hơn…
Ông Trùng híp mắt nhìn một chút rồi nói với một người khác trong chiến đội Long Hồn: “Bình Xuyên, cậu có thấy bóng người này có hơi quen thuộc không?”
Bình Xuyên nhíu mày: “Ai thế?”
“Chính là… lão đại thân yêu của chúng ta đó!” Ông tổng trầm giọng nói.
“Ồ, tổng giáo đầu sao? Mẹ ơi, ông Trùng ông nói như thế, tôi cũng cảm thấy bóng người kia có chút quen thuộc rồi.” Bình Xuyên hít một hơi thật sâu.
“Chẳng lẽ người được lão đại Quỳ mời đến là anh ta…”
“Với quan hệ của bọn họ, có cái gì không thể chứ?”
“Trời ạ…”
Hai người nhanh chóng xoay đầu, nhìn về phía Viên Quỳ một cách đăm chiêu!
Nếu như để bọn họ đi quấy rầy vị lão đại nào, việc này có khác gì liều mạng đâu chứ?
Chẳng mấy chốc Tiết Khải Dương đã bước đến, kéo Trương Thiên lại gần đây.
Viên Quỳ bước nhanh hơn, cậu ta nhìn thấy hình dạng này của Trương Thiên, cũng không cảm thấy gì kì lạ.
Trước đó, sau khi Trương Thiên thay đầu đổi mặt, trở nên đẹp trai hơn nhiều như vậy, anh đã sớm gửi ảnh tự sướиɠ qua khoe khoang với Viên Quỳ rồi…
Viên Quỳ giang hai tay ra, hai người hiểu ý, bước đến vừa ôm ấp vừa đụng tay một cái.
Không cần nói lời nào cả, rất thầm hiểu ý nhau!
Ông Trùng và Bình Xuyên thấy dáng vẻ thanh tú như tiên thần của Trương Thiên bây giờ thì thở phào nhẹ nhõm rồi cười nói: “Bình Xuyên, xem ra chúng ta suy nghĩ nhiều rồi.”
“Là nghĩ nhiều rồi, mặc dù dáng người cùng bước đi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132600/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.