Edit: Pha Hi
Beta: Ano
Mọi người ngồi ghế ăn uống, không khi linh đình sau khi nghe xong đã hoàn toàn biến mất.
Không khí trầm xuống nhanh đến mức mắt thường cũng có thể thấy được.
Sự chú ý của mọi người đều tập trung hết trên người Bùi Kỵ, Thời Diên cuối cùng cũng nhịn được những lời sắp nói.
Lương Hồng Dật giật mình, cuống quýt nhường vị trí của bản thân, cười nịnh nọt: ” Bùi…ông chủ Bùi, không nghĩ tới như vậy xảo, hôm nay ngài cũng đến đây. ”
Những lão làng ngồi trên ghế vẻ mặt vẫn còn khinh thường, nghe được hai từ ông chủ Bùi, người như bị hoá đá.
Vài người trao đổi với nhau bằng mắt, hiểu rõ ràng ý trong mắt của đối phương.
Làm cho loại người như Lương Hồng Dật phải khom lưng uốn gối như một con chó, chắc chắn chính là người vừa về nước, con nuôi của Bùi gia.
Mọi người đều rùng mình, một đám người nháy mắt ăn ý mà mang khuôn mặt tươi cười bắt đầu kính rượu.
Bùi Kỵ không khách khí mà ngồi ở vị trí chủ trì, đôi chân dài được ôm gọn bởi quần tây bắt chéo, nhàn tản hệt như đang ở hậu viện nhà mình, nhưng lại tản ra cảm giác áp bức đến mười phần.
Từ lúc bước vào đến giờ, anh cũng chưa hề nhìn lấy cô một lần, tựa hồ là chưa từng biết đến nhau.
” Chỉ là trùng hợp đi ngang qua, không ngờ lại nhìn thấy người quen. ”
Lương Hồng Dật sửng sốt, theo bản năng nhìn thoáng qua Thời Diên đang đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si/2897745/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.