Edit: Huỳnh Tâm
Beta: Ano
Ngày hôm sau, hot seach cuối cùng đã bị dập tắt từ từ với những nỗ lực của bộ phận PR.
Mạc Thanh Bình gửi tin nhắn WeChat lúc 7 giờ tối ở một quán trà ở Bắc Thành nói đây là cơ hội cuối cùng có khả năng gặp được đạo diễn. Hành tung của đạo diễn bất định, Thời Diên chỉ có thể dựa cơ hội đêm nay để thử vận may.
Lịch trình gần đây cũng chưa có, Thời Diên bỗng chốc cảm thấy nhàn rỗi chưa từng có.
Buổi tối, cô đã có một giấc mơ.
Nói đúng ra, đó không phải là mơ, mà là điều gì đó đã xảy ra.
Có lẽ là bởi vì những gì mà Mạc Thanh Bình nói vào ban ngày, Bùi Kỵ, cái con người này, điên thật sự, nhất định phải trốn thật xa, cho nên mới gợi lên nhiều hồi ức như vậy.
Dù sao thì từ nhỏ cô đã nghe người khác nói không biết bao nhiêu lần rồi.
Nam Tầm là một thị trấn nhỏ ở phía nam Giang Nam, dân cư cũng không nhiều lắm, không ai không biết Bùi Kỵ.
Bọn họ coi anh như một cục bùn khiến Nam Tầm xấu hổ, chán ghét anh, tránh né anh, thế nhưng trước mặt anh vẫn không dám nói gì.
“Tiểu Diên à, cái nhà cao nhất ở phía tây kia con nên đi đường vòng, tránh xa con chó điên đó ra, nếu không sẽ gặp đen đủi.”
Đó là những gì mà người ta đã nói với cô.
Lần đầu tiên gặp được Bùi Kỵ, trời mưa như trút nước.
Phòng múa nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-si/2897746/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.