Tiếng cười của cô gây chú ý đến nhiều học sinh cùng một số giáo viên khác, bài phát biểu cũng dừng lại. Thầy hiệu trưởng đã chú ý đến tình hình mất trật tự là của năm hai, khẽ nhíu mày khó chịu.
Người trên đài Mộ Khiêm là người thấy rõ nhất tình hình phía dưới, Mộ Khiêm thấy thầy hiệu trưởng chịu vác cái bụng phệ của mình xuống phía dưới thì khế nhếch môi mỉm cười, vui mừng khi có người sắp bị họa.
" Chổ này sao lại ồn ào mất trật tự như thế hả?". Hiệu trưởng quát lên.
' Mấy trò không biết hôm nay là ngày gì à!. Sao lại không có kỹ luật gì hết vậy hả ?. Trò nào không muốn đi học nữa thì đứng lên đi về, đừng có ở đây làm ảnh hưởng đến nhiều người khác".Thầy tức giận quát to hơn.
" Sao ! rồi cuộc là chuyện gì?".Thấy quét một vòng người học sinh xong đến giáo viên.
Tất cả học sinh ai cũng sợ hãi im lặng không nói, đều cúi đầu trầm mặc. Cùng trong lúc đó có một giáo viên nữ họ Mã, cô nhớ lần trước ở phòng giám thị bà ta có vẽ không thích cô, bà ta nhìn cô có vẽ hả hê cười một cái không có ý gì tốt lành.
Bà ta tính bước đến chỗ thầy hiệu trưởng, cô đoán được bà ta sẽ không có ý tốt. Trong lòng cười lạnh một cái cô thong thả đứng dậy, lễ phép cúi chào thầy.
' Dạ! em chào thầy ". Giọng nói rõ ràng thanh thót nói, cô không lo lắng hay một chút gì gọi là sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3736927/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.