Khi hành động và tiếng la kinh ngạc của Thủy Linh vừa cất lên, Hữu Vi nhanh tay bịt lấy miệng Thủy Linh lại.
" E...m...bo...ỏ...". Thủy Linh bị che miệng không nói được.
Cô nhìn vào ánh mắt còn đang cười của Thủy Linh cô trừng mắt cảnh cáo, Thủy Linh được đà kéo tay cô ra rồi phá lên cười.
"Ha ha ha ha. ".
" Giờ chị mới biết em thật to gan ".
Cô kéo cái áo cao lên, mắt nhìn ra cửa rồi liếc nhìn Thủy Linh. " Chỉ vô tình bị chó cắn thôi ".
" Chó cắn... em được đấy ". Thủy Linh cười đến nổi chảy cả nước mắt. (1
" Dám nói cậu ta là chó ".
Cười cho đã xong Thủy Linh bình thường trở lại, quay sang nhìn cô một cách đầy thán phục. " Hữu Vi này!".
'Chị hai mươi mấy tuổi đầu rồi mà trên người còn chưa bao giờ biết cái cảm giác chó cắn, nó ra làm sao luôn ấy. Vậy mà em, em còn chưa mười tám đấy".
Cô không ngờ ánh mắt Thủy Linh thán phục là vị cái này, cô thật sự chỉ biết câm nín.
" Cái này là ngoài ý muốn".
Em còn nói". Thủy Linh trợn mắt nhìn cô. " Chị cũng muốn ngoài ý muốn như em".
Sao chị không cho chó của chị cắn thử ". Cô nhớ khi nãy Thủy Linh nói chuyện qua điện thoại, cái tên Mộ Diễn kia có vẽ rất nuông chiều chị ấy.
Thủy Linh nhìn có vẽ không tưởng tượng được, nhắc đến tên Mộ Diễn là Thủy Linh muốn bực rồi. Thật ra quen nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3736926/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.