Chỉ là 1 chai đồ uống bình thường.
Thế nhưng trên đường trở về lớp, Tống Cẩm Dư cầm chai Dinh Dưỡng Khoái Tuyền đi cùng đám Ôn Nghi San, nhìn hai nam sinh cao ráo phía trước, trong lòng không khỏi nổi lên những gợn sóng lăn tăn, xoắn xuýt quay vòng.
Thẩm Vọng nhất định đã nhìn thấy rồi. Nhìn thấy cô đi cùng hai người bạn học, thấy cô buộc dây giày, cuối cùng lại chỉ có thể chính mình đá đá viên sỏi nhỏ.
Lúc tiến vào siêu thị cô cứ nghĩ là tan rã đường ai nấy đi. Thế nhưng hai người con trai mà cô chỉ mới quen biết, 1 người là hàng xóm, 1 người là bạn của hàng xóm, họ lại kiên nhẫn chờ cô.
Trên đường, Ôn Nghi San vòng qua Thẩm Vọng và Giang Diễn, tiến hành điều tra cô suốt dọc đường.
Đến cửa lớp học, cô ta dương dương tự đắc chỉ ngón tay vào lớp bên cạnh: "Nhìn thấy lớp 8 không? Nam thần* của tớ, Lâm Tử Trần ở đó đó! Cậu có Thẩm Vọng của cậu, tớ có Lâm Tử Trần của tớ. Sắp xếp tuyệt đẹp!".
Tống Cẩm Dư vứt lại cho cô ta khuôn mặt cười mỉm.
Trong lớp học, giữa lúc Trình Thư Vãn và bạn cùng lớp nói chuyện, thình lình nghe thấy hai chữ Thẩm Vọng, liền không khỏi ngẩng đầu nhìn qua đây.
"Cẩm Dư, có bạn học nói, ở siêu thị Thẩm Vọng mua nước cho cậu hả!".
"Cậu quen biết Thẩm Vọng?"
"Trời ạ, lẽ nào cậu là bạn gái của Thẩm Vọng?".
Tống Cẩm Dư vừa bước vào cửa, còn chưa kịp trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-khi-yeu/3351680/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.