Ngẩng đầu trông thấy Thẩm Vọng, Tống Cẩm Dư có chút giật mình.
Cô đánh mắt ngầm hỏi ý anh.
Thẩm Vọng mặt không biểu tình, dường như liếc nhìn qua Trình Thư Vãn rồi mới chuyển ánh mắt lên người cô: "Tôi đã tìm được người dẫn cậu đi tham quan xung quanh rồi. Đi thôi".
Đã tìm được người...dẫn cậu đi tham quan...xung quanh...
Mí mắt Tống Cẩm Ngọc giật không ngừng, theo bản năng nhìn Trình Thư Vãn.
Từ hồi trung học cơ sở, lúc nhàn rỗi cô đã đọc qua vô số tiểu thuyết lớn nhỏ, trong tức thì não liền tự tưởng tượng ra một đoạn tình giữa giáo thảo và bí thư luôn rồi.
Nghĩ đến đau cả đầu, cô bèn nở nụ cười, lại quay sang nhìn Thẩm Vọng: "Cậu với Thư Vãn...quen nhau?"
Cô muốn hỏi, anh tới tìm Trình Thư Vãn cùng ăn đi ăn cơm à. Cái thao tác này có chút rối rắm a.
Trình Thư Vãn mỉm cười, gật đầu nói trước: "Ừm. Đều đã học qua một năm ở trường với nhau rồi, làm sao có thể không quen biết".
Cô ta cười dịu dạng, nét mặt ngọt ngào.
Thẩm Vọng cau mày: "Điều này so với việc đi ăn cơm có quan trọng hơn không?".
Tống Cẩm Dư cho rằng, Thẩm Vọng là đang ngầm thừa nhận bọn có mối quan hệ thân thiết.
Cô cũng đâu có ngốc đâu, lớp bọn họ rõ ràng có nhiều bạn học nữ âm thầm truy đuổi anh. Nhưng có lẽ bạn gái của Thẩm Vọng dường như là người khiêm tốn trước mắt này.
Cô căn bản cũng không muốn vừa chuyển trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-khi-yeu/3360246/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.