“Tình hình của Mạn Ny dạo gần đây có tiến triển gì không anh?”
Từ ngày Âu Mạn Ny xảy ra chuyện không may, hôm nay là lần đầu tiên Hứa Khải Uy chịu ra ngoài gặp mặt bạn bè, nhưng người bạn này lại không hề thân với anh, bởi vì Đông Nhược Tranh vốn là bạn của cô.“Em ấy vẫn vậy. Còn tình hình công ty thì sao, không gây nhiều phiền phức cho cậu chứ?”
“Tất nhiên là không rồi, dù gì đó cũng là tâm huyết của tiểu Ny, nay cô ấy gặp chuyện, thân em là bạn phải đứng ra giúp đỡ là việc nên làm thôi. Chỉ mong cô ấy sớm tỉnh lại để tự mình quán xuyến cơ ngơi của chính mình”
“Cảm ơn cậu.” Hứa Khải Uy chân thành cất tiếng.
Điều đó khiến bầu không khí giữa hai người đàn ông rơi vào yên tĩnh.
Reng reng reng...
Chính lúc này, chuông điện thoại của Hứa Khải Uy vang lên đúng lúc phá vỡ bầu không khí ngột ngạt giữa hai người.
“Con nghe ba.”
[...] Không biết Hứa lão gia đã nói gì, mà sau khi nghe xong, sắc mặt Hứa Khải Uy liền thay đổi. Thậm chí, còn tức tốc lấy áo ra về, không một lời chào nào dành cho Đông Nhược Tranh.
Vội vã như này là do Âu Mạn Ny tỉnh lại, hay cô gặp phải chuyển biến gì xấu rồi chăng?
Hứa Khải Uy đi thẳng về nhà là thật, và anh còn gấp gáp chạy thẳng lên phòng để tìm gặp người con gái ấy. Bởi vì, cô tỉnh lại rồi...
Đẩy cửa bước vào, khi đó hai mắt anh đã đỏ hoe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-khong-buong/3615133/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.