Chương trước
Chương sau
Hạo Minh Huy cho người đưa Lam Ái Vy ra sân bay trước, anh lấy cớ còn công việc riêng chưa giải quyết xong nên sẽ rời đi sau...
Đúng tám giờ sáng, Thanh Nhã đến quán cà phê nằm trong hẻm theo lời hẹn của Cẩn Mai. Bà ta liền đẩy chiếc USB khá cũ có chứa đoạn ghi âm về phía Thanh Nhã...
"Đây là giao dịch..."
Thanh Nhã mỉm cười cất đoạn ghi âm vào trong túi, bà nhanh chóng rời khỏi đó phòng trường hợp có tai mắt của kẻ khác theo sau mình...
"Vị phu nhân này, tính đi đâu đây...?"
Vệ sĩ lạ mặt bất ngờ đứng chắn trước mặt Thanh Nhã, bà ta liền cho hai người đàn ông đi theo sau bảo vệ mình tiến lên giải quyết bọn họ. Còn bản thân chuyển sang hướng khác rời đi...
"Hạo phu nhân...còn nhớ tôi chứ..."
Thanh Nhã liếc nhìn khuôn mặt nguy hiểm của Hạo Minh Huy, giọng nói không giữ được bình tĩnh, có chút gấp gáp sợ sệt...
"Cậu...cậu đến đây làm gì...?"
Hạo Minh Huy không có ý định nhiều lời cùng bà ta, anh nhanh chóng lấy được chiếc USB từ trong túi của Thanh Nhã khiến bà ta sợ hãi...
"Tôi sẽ xem xét chiếc USB này...nếu không có gì bất thường sẽ trả lại cho bà ngay lập tức..."
Thanh Nhã cư nhiên không để yên, bà bất chấp muốn giành lại chiếc USB từ tay Hạo Minh Huy. Anh liền gạt mạnh tay ra khiến bà ta ngã nhào xuống đất đau điếng...
"Tên khốn khiếp...mau đưa cho lại cho tôi ngay lập tức..."
Hạo Minh Huy không để tâm đến lời bà ta nói, liền nhanh chóng lái xe rời đi để lại Thanh Nhã với khuôn mặt hốt hoảng. Nếu chứng cứ bị lộ, chắc chắn bà ta sẽ phải ngồi tù suốt đời vì tội giết người...
"Đặt vé máy bay..."
Lời chưa kịp nói ra khỏi miệng đã bị vệ sĩ riêng của Hạo Minh Huy đánh ngất, nhanh chóng đưa bà ta lên một chiếc xe khác rời đi.
Hạo Minh Huy trở về biệt thự, anh vội vàng cắm chiếc USB vào Laptop, liền nghe được cuộc trò chuyện của ai đó cùng giọng nói quen thuộc...
"Cô...cô định làm gì tôi...?"
- Nếu Hạo phu nhân biết điều thì tôi đã không sử dụng biện pháp này rồi...
"Nói đi...mục đích mà bà bước chân vào Hạo gia là gì..."
- Đương nhiên là vì vị trí Hạo phu nhân danh giá này rồi...bà nghĩ tôi muốn sống dưới cái thân phận vợ bé thấp hèn này sao...
"Chỉ cần không làm hại tôi và Minh Huy...mọi thứ sẽ thuộc về bà, kể cả vị trí Hạo phu nhân này..."
- Hahaha...đương nhiên mọi thứ sẽ thuộc về tôi rồi...nhưng chỉ có người chết mới ngậm được miệng...
"Không...không...các người đừng hòng lại đây..."
- Xử lý bà ta, rồi ngụy tạo thành một vụ treo cổ...
Đoạn ghi âm kết thúc cũng chính là lúc cơn tức giận của Hạo Minh Huy bùng nổ. Anh sẽ không tự mình xử lý bà ta theo cách thức tàn nhẫn giống Hạo Thuần Vương. Đối với một người xem trọng danh dự lẫn vị thế của bản thân như Thanh Nhã, chỉ có nỗi nhục nhã tận cùng mới là hình phạt thích đáng khiến bà ta sống không bằng chết...
"Gửi đoạn ghi âm này cho giới nhà báo, tôi muốn nó trở thành tin tức hot nhất trong ngày hôm nay..."
Ngay sau khi đoạn ghi âm được lan truyền mạnh mẽ trên các trang mạng và thông tin đại chúng, cảnh sát bắt đầu lật lại vụ án năm xưa, ra lệnh bắt khẩn cấp đối với Thanh Nhã...
Trong phiên toàn xét xử cuối cùng, thay vì tử hình vì tội giết người, Hạo Minh Huy lại muốn bà ta phải nhận án chung thân, chịu sự dày vò của tội lỗi suốt đời. Chẳng một ai có thể ngờ được, Hạo phu nhân cao quý lừng lẫy chỉ trong một đêm biến thành kẻ tù tội thấp hèn đáng bị người đời lên án...
Sự việc chấn động của Thanh Nhã cùng khiến giá cổ phiếu của tập đoàn Hạo gia giảm hẳn một nửa, nhiều cổ đông đòi rút cổ phần không muốn đầu tư cùng Hạo gia. Không những thế, bọn họ còn bắt tập đoàn bồi thường về chuyện uy tín bị mất...
Hạo gia nhanh chóng bị loại ra khỏi hàng ngũ đại gia tộc lừng lẫy, vì những việc ô uế đến danh dự mà bọn họ đã gây ra. Trong khi điều tối kỵ nhất chính là giết người...
Tuy việc giết người để tranh quyền là một chuyện hết sức bình thường, nhưng đây là lần đầu tiên việc này bị cảnh sát bắt được, thậm chí còn công khai với báo chí truyền thông. Ảnh hưởng vô cùng nặng nề đến các gia tộc còn lại...
Dĩ nhiên những việc này không hề liên quan đến Hạo Minh Huy, vì cha mẹ anh chưa bao giờ công khai anh với giới báo chí với tư cách là trưởng nam. Ngay cả tài sản thừa kế cũng là một điều bí mật. Có thể bọn họ đã đoán trước được sự tàn ác của Thanh Nhã khi buộc phải nạp bà ta làm vợ lẽ...
Năm xưa Hạo gia vốn rất yên bình, việc làm ăn cũng rất thuận lợi và phát triển. Nhưng không may Hạo lão gia bị chuốc thuốc phải quan hệ với một người phụ nữ, ông đã cho bà ta một số tiền lớn để bồi thường để Thanh Nhã rời khỏi thành phố. Nhưng không ngờ rằng sáu năm sau bà ta lại dẫn theo một đứa bé trai mang đường nét của Hạo lão gia.
Vì để bảo vệ danh dự của gia tộc, ông đành cho bà ta danh hiệu nhị phu nhân Hạo gia. Nhưng tình yêu của ông luôn dành trọn cho đại phu nhân càng khiến bà ta ghen ghét. Thanh Nhã nhẫn nhịn làm vợ lẽ trong một khoảng thời gian dài, đợi đến lúc Hạo lão gia qua đời liền hại chết đại phu nhân...độc chiếm vị trí trưởng phu nhân cao quý của gia tộc.
Hạo lão gia cùng phu nhân đương thời đã có tính toán sẵn từ trước, quyết định giao lại tập đoàn Vương Nhất cho Hạo Thuần Vương theo ý nguyện của Thanh Nhã. Nhưng số tiền tích trữ khổng lồ lớn gấp mười mấy cái tập đoàn đều đứng tên Hạo Minh Huy. Bọn họ không muốn đứa con trai đích tôn duy nhất phải sống vất vả lo nghĩ...
Hạo gia thuộc hàng ngũ đại gia tộc nên việc được báo chí săn đón là điều vô cùng bình thường. Hạo lão gia cố tình công khai Hạo Thuần Vương là con trai độc nhất, hứng chịu mọi ánh mắt dò xét xăm soi từ khi còn nhỏ. Trong khi Minh Huy được chơi bời vui vẻ với những người bạn cùng trang lứa, thì Thuần Vương phải đọc tất cả các loại sách kinh tế chính trị để trở nên tài giỏi hơn bao giờ hết...
Cũng giống như sự việc xảy ra ngày hôm nay, người chịu ảnh hưởng từ cơn bão dư luận nhiều nhất cũng chính là Hạo Thuần Vương...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.