Trên dãy hành lang của bệnh viện không bóng người qua lại, ánh đèn nhấp nháy liên tục sắp hư hỏng nặng. Vệ sĩ có nhiệm vụ chặn mọi lối ra vào khu vực cấm này. Thanh Nhã vô tư bước từng bước đến trước cửa phòng bệnh, bà đẩy nhẹ cửa vào bên trong. Ánh mắt mang đậm ý cười nhìn người phụ nữ thản nhiên đang ngồi trên giường ăn trái cây...
"Cô vẫn còn sống à..."
Lam Tố Nhã nghe được tin Max đã bị Hạo Thuần Vương trừ khử, tâm trạng thấp thỏm vừa mừng vừa lo. Mừng vì không phải ra tay xử lý anh ta, còn lo rằng Max đã kể mọi chuyện xảy ra cho hắn biết. Cho nên từ hôm cô ta bị xảy thai thì hắn chưa từ đến thăm cô ta. Nỗi bực tức trong lòng được bùng phát khi nhìn thấy Thanh Nhã, cô ta đặt miếng táo xuống đĩa, mạnh miệng nói lớn...
"Bà đến đây làm cái quái gì, đứa bé đã mất rồi..."
Thanh Nhã cố tình cười lớn, tiến lại siết chặt cằm của người phụ nữ ngu ngốc này, nâng khuôn mặt có vài phần tiều tụy của cô ta lên...
"Mày vụng trộm với thằng nhãi nào đấy để có đứa bé...nó chết rồi thì liên quan gì đến nhà tao..."
"Vốn nghĩ mày sẽ ngoan ngoãn sau khi kết hôn cùng Hạo Thuần Vương, nhưng e rằng giá trị của mày đến đây là kết thúc rồi..."
Thanh Nhã ra hiệu cho vệ sĩ tiến đến giữ chặt Lam Tố Nhã, không cho cô ta cơ hội để chống đối. Bà lấy trong túi xách ra một cây kim tiêm chứa chất lỏng màu trắng đục vẫn đang sủi bọt khí. E
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775530/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.