Lam Ái Vy khóc mệt quá liền ngủ thiếp đi lần nữa trên nền đất lạnh lẽo. Đến khi cô bị một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt, cùng vài viên đá nhỏ rơi xuống váy ướt đẫm...
"Á...cái...cái gì vậy..."
Tâm trí cô vốn chưa khôi phục đây là thời điểm nào trong ngày, chỉ cảm giác được bản thân đang bị trói ngồi trên một chiếc ghế khá cũ, có thể nghe được âm thanh va chạm cọt kẹt sắp gãy của những thanh gỗ.
Lam Ái Vy liền nhớ đến lời nói lúc sáng của Hạo Thuần Vương sẽ không để cô được yên. Đành bất lực ngồi yên không dám động đậy...
"Kêu gào hay khóc lóc vì sợ hãi đi chứ...sao lại câm rồi..."
Hạo Thuần Vương ném gáo nước sang bên cạnh khiến nó móp méo không ra hình thù gì. Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt giả vờ bình tĩnh của Lam Ái Vy liền cười lớn đùa cợt...
"Cô dùng khuôn mặt này để câu dẫn anh ta sao...cũng khá lắm đấy...hay tôi bán cô để làm kỹ nữ nhỉ...có thể thu lại bội tiền đấy..."
Lam Ái Vy run rẩy nhưng không dám lên tiếng, có khi yên lặng chính là liệu pháp tốt nhất đối với cô trong tình cảnh này...
"Nhưng lương tâm của tôi không cho phép tôi hành xử như thế...nó mách bảo tôi rằng nên rạch nát khuôn mặt xinh đẹp này ra, gói lại gửi cho cái tên Hạo Minh Huy kia chiêm ngưỡng..."
Lam Ái Vy nghe giọng nói nam nhân càng ngày càng kinh tởm. Cô không chút do dự liền hét toáng lên...
"Không...đừng...đừng làm thế..."
Hạo Thuần Vương tỏ ra biểu cảm không hài lòng. Anh liền ra lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775500/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.