Hạo Thuần Vương dùng ánh mắt khinh bỉ cực độ nhìn xuống Lam Ái Vy. Hắn thẳng tay tát cô ngã xuống sàn đất đau điếng...
"Khốn khiếp thật đấy..."
Hạo Thuần Vương chửi thề một câu liền khuỵ gối xuống, hắn nắm tóc Lam Ái Vy giật ngược ra sau, biểu cảm hài lòng nhìn khuôn mặt sợ hãi đến mức không nói ra được lời nào của nữ nhân...
"May mắn sao cô bị mù...nên cô không thể nhìn được ánh mắt thèm khát mà anh ta dành cho cô đâu..."
Lam Ái Vy bị đau liền đưa tay giữ chặt lấy bàn tay nắm tóc của mình. Chưa bao giờ cô muốn mình ngã từ lan can xuống chết oách đi như thế này...
"Đau...thả ra..."
Hạo Thuần Vương cau mày liền nắm chặt cằm Lam Ái Vy như muốn bóp vỡ nó ra thành từng mảnh. Đây là lần đầu tiên hắn đánh một người vào ban ngày, lại còn là phụ nữ cơ chứ...
"Bây giờ chỉ đơn giản là một cái tát đối với loại người như cô...nhưng chờ đến tối mà xem...tôi đảm bảo cô không chỉ dễ dàng mà rơi vài giọt nước mắt đâu..."
Hạo Thuần Vương liền buông Lam Ái Vy ra, để cô lại với biểu cảm trắng xanh hiện rõ trên khuôn mặt bi thương tột độ...
"Tôi đã làm gì anh chứ...tại sao lại làm vậy với tôi..."
Lam Ái Vy cảm thấy tủi thân liền khóc nức nở, cô sợ hắn ta còn hơn cả cái chết. Vốn dĩ chỉ định tận hưởng chút khí trời tươi mát, nhưng ai ngờ đâu thứ cô hít phải chính là mùi vị của sự chết chóc phát ra từ căn biệt thự này...
Hạo Thuần Vương đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-3-nghiet-duyen/775499/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.