Cả đêm Tư Duệ không tài nào chợp mắt nổi, cô sợ những ký ức đen tối sẽ ùa vào xâm lấn tâm trí cô. Hai mắt cô sưng đỏ vì khóc quá nhiều. Lần đầu tiên cô tự nhận biết bản thân là một kẻ thất bại, đau lòng hay tủi thân thì chỉ biết khóc nức nở đến khi không khóc được nữa thì thôi... 
Trong lòng Tư Duệ bình yên nhất cũng nhờ Mạc Chính Thần, đau lòng nhất cũng là Mạc Chính Thần và thất vọng nhiều nhất cũng duy bởi Mạc Chính Thần. Tư Duệ ngây thơ ở nơi xứ người lạ lẫm đâu biết hết được khó khăn thế nào hay vất vả cùng cực ra sao. Có lẽ Mạc Chính Thần đã từng trải qua nên anh hiểu, anh mới không cho phép người con gái mình thương chịu vất vả. Nhưng Tư Duệ lại chỉ biết nghĩ mọi thứ tốt đẹp mà anh dành cho cô là sự giam hãm, là sự tù túng, là ý nghĩ độc tài của một mình anh... 
Tư Duệ vì tin lời Lena-một người bạn lạ mặt ở xứ người, lại đi hận chính người đàn ông thương cô nhất, người đàn ông dành tất cả những thứ tốt đẹp nhất cho cô. Cô biết bản thân rất đau khổ nhưng cô nào biết được Mạc Chính Thần còn đau khổ hơn cô. Anh không những đau về mặt tinh thần mà còn đau về mặt thể xác khi làm phẫu thuật thất bại nhiều lần... 
Cái cảm giác nhìn người mình thương rời khỏi mình nó đau lắm, đau như vạn tiễn xuyên tâm vậy. Rõ ràng đã từng có, từng là của nhau, nhưng nói đi là đi dễ dàng vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-1-em-phai-yeu-toi/2787908/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.