Tư Duệ chật vật suốt bốn tiếng đồng hồ cuối cùng cũng dọn xong cái nhà kho không khác bãi rác kia. Ánh sáng len lỏi qua ô cửa thông gió đã tắt từ khi nào mà cô không hề hay biết. Tư Duệ vội lấy vạt áo thấm nhẹ mồ hôi trên trán, cô ngồi dựa lưng vào tường thở nhẹ, trong đầu trống rỗng không nghĩ được gì ngoài việc cô đang rất đói...
Cánh cửa theo lực đạo lớn mở toang ra, ánh sáng từ đèn điện tràn vào phòng khiến cô hơi chói mắt liền nhíu mi. Tiếp đến là giọng nói đanh thép của bà quản lý...
"Ồ...cũng làm được việc phết...mày cút về được rồi..."
Nhã Tư Duệ chống hai tay đứng dậy, cô mệt đến mức không mở nổi miệng, cầm vội túi lục xem điện thoại cô còn ở đây hay không...
"Điện thoại của tôi đâu..."
Trước ánh mắt có vài khó chịu của Tư Duệ, bà ta buộc miệng nói...
"Tiểu thư Lena đã mang đi rồi..."
Nhã Tư Duệ vội vàng chạy ra khỏi cửa hàng tiện lợi, cô thật sự xem Lena là bạn thân ở nơi xứ người này, nhưng sao cô ta lại đối xử với cô như vậy. Mục đích Lena làm những chuyện này là có ý gì...
Tư Duệ không bắt được xe nên cô buộc phải đi bộ về ký túc xá. Trời về đêm càng trở lạnh mà trên người cô chỉ độc một chiếc áo len mỏng, từng cơn gió thổi nhẹ làm những tán cây bên đường rung chuyển, một vài chiếc lá già rơi xuống. Từng sự việc diễn ra chầm chậm một cách lặng lẽ theo thời gian, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-1-em-phai-yeu-toi/2787910/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.