Sau sáu tháng chuẩn bị cho cuộc phẫu thuật mắt cuối cùng của Mạc Chính Thần, anh được bác sĩ lẫn nhân viên y tế cấp cao đặc biệt quan tâm chăm sóc tận tình. Nhưng bản thân anh lại chẳng có lấy một tia vui vẻ nào. Sáu tháng qua Tư Duệ không hề gọi cho anh bất cứ một cuộc nào, tin nhắn cũng không, mà ngay cả tiền anh đưa cô vẫn không hề động tới...
Có lẽ Tư Duệ sống rất tốt, có lẽ cô đã quên anh thật rồi. Nhưng anh thì ngày nào cũng nhớ về cô, ngày nào cũng tưởng tượng hình ảnh xinh đẹp của cô trong tâm trí...mà đau lòng...!
Thẩm Hân Nghiên ngày nào cũng ở bên cạnh chăm sóc cho Mạc Chính Thần vì cô thương anh như chính anh trai của mình vậy. Thương cho anh, thương cho cả cô gái mà anh yêu, thương thay cho cuộc tình chóng tàn...
"Còn khoảng một tiếng nữa sẽ phẫu thuật lần cuối đấy, anh có sợ không..."
Mạc Chính Thần hơi mím môi, nhưng cuối cùng lại cười lấy lệ để Hân Nghiên yên tâm...
"Sợ chứ...sợ đến mức anh không thể ngủ nổi..."
Không...anh sợ...nhưng là sợ không thể nhìn thấy cô thêm lần nào nữa, không thể tận mắt chứng kiến cô hạnh phúc...
"Nếu phẫu thuật thành công...anh dự tính sẽ làm gì..."
"Anh sẽ đi tìm cô ấy...anh sẽ đến Anh quốc để tìm lại cô ấy..."
Hân Nghiên thấy tâm tình Mạc Chính Thần khá hơn phần nào, có lẽ khi anh vui vẻ thì tỉ lệ thành công của phẫu thuật sẽ cao lên...
"Còn nếu không...em hãy thay anh đến Anh quốc...đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-chi-ai-1-em-phai-yeu-toi/2787905/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.