Trong nháy mắt, công thủ thay đổi!
Tinh huyết mà Tọa Sơn Điêu vừa hút ra khỏi cơ thể Diệp Lâm đã bị hút trở lại thành dòng đều đặn.
Không chỉ vậy, ngay cả tinh huyết của chính Tọa Sơn Điêu cũng bị hút ra ngoài một cách không thế kiểm soát.
“Sao lại vậy được?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tọa Sơn Điêu vô cùng kinh hãi, cố gắng hết sức nhưng không thể đảo ngược được tình hình.
Dòng chảy khí huyết trong cơ thể giống như một dòng sông vỡ bờ, không thế dừng lại.
Trong phút chốc, Tọa Sơn Điêu không chỉ trả lại toàn bộ khí huyết vừa hấp thụ mà còn mất đi rất nhiều khí huyết của chính mình, có thế nói là một tổn thất nặng nề.
“Chết tiệt, tên nhóc này! Cậu đang dùng yêu pháp gì vậy?”
Tọa Sơn Điêu nghiến răng nghiến lợi, vì mất quá nhiều tinh huyết nên sắc mặt ông ta dần trở nên tái nhợt.
“Ha ha, ông tưởng rằng chỉ có mình có thể hút tinh huyết của người khác, nhưng không ngờ có một ngày, ông cũng sẽ bị người khác hút lại,
đúng không?” Diệp Lâm lạnh lùng mỉm cười: “Đi đêm lắm thì có ngày gặp ma!”
Tọa Sơn Điêu vừa sợ hãi, vừa tức giận.
Cùng lúc đó, đến lượt ông ta muốn thoát ra, nhưng lại bị Diệp Lâm siết chặt ngón tay, không cách nào thoát được.
“Buông ra!”
Tọa Sơn Điêu gầm lên giận dữ.
“Sau gấp quá vậy? Ha ha…” Diệp Lâm lạnh lùng nói: “Tôi đã nói rồi, tôi sẽ bắt ông phải trả lại gấp đôi!”
Cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3459690/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.