Tọa Sơn Điêu lại lấy lại tinh thần, tăng lực hút lên gấp đôi.
“Cậu đã có nhiều tinh huyết như vậy thì càng tốt, tôi sẽ hút hết!”
Sau đó, lại thêm thời gian một chén trà nữa trôi qua.
Bụng dưới của Tọa Sơn Điêu hơi phồng lên, có dấu hiệu đã “no”.
Công phu tà ma mà ông ta tu luyện không thế hút mãi được, sức mạnh của nó đều có giới hạn, tùy theo sức mạnh của chủ nhân.
Nhưng thấy sức mạnh tinh huyết sắp đạt tới giới hạn, cơ thể ông ta thực sự sắp không thể trụ được nữa.
Nhưng Diệp Lâm trước mặt dường như vẩn không hề hấn gì, tinh huyết trong cơ thế không
ngừng lưu chuyển.
Như thế một nguồn nước vô tận, không bao giờ cạn vậy.
“Cái này…”
Cuối cùng, Tọa Sơn Điêu cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Không biết tên nhóc trước mặt này có thể chất gì mà lại có nhiều tinh huyết như vậy, đến giờ mà vẫn có thể chịu đựng được?
Đúng là điên rồ mà!
Không biết Diệp Lâm có chịu nối hay không, Tọa Sơn Điêu đã sắp không chịu nổi rồi.
“Tên nhóc, xem như cậu giỏi!”
Tọa Sơn Điêu không thể không thừa nhận thất bại, rằng ông ta không thể hút hết trong cùng một lúc.
“Vậy lần sau lại tiếp tục nhé, haha… Ị”
Vừa nói, Tọa Sơn Điêu không khỏi cười đắc ý, chuấn bị bắt giam Diệp Lâm, sau đó sẽ mang anh ra ngoài sử dụng trong lần tu luyện tiếp theo.
Bằng cách này, ông ta sẽ có được nguồn cung cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-long-vuot-nguc/3459689/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.