Năm người thương lượng xong, quyết định lại đánh cược thêm một lần, những người khác thì ở bên cạnh quan sát, nhất định phải tìm ra chứng cứ ông lão gian lận.
Vừa rồi Sử Văn và Tiết Thịnh đều đã dùng đồ của bọn họ để đánh cược, hiện giờ nên đến phiên ba người còn lại.
Nghiêm Tĩnh gỡ khuyên tai xuống: “Dùng cái này của tôi trước đi.”
Tống Tân trước mắt có thể dùng dao găm và ba cây kim làm tiền cược. Nếu sau lần này mà vẫn không thành công, thì lần sau sẽ đến phiên cô rồi.
Nghiêm Tĩnh ngồi vào cái ghế ở giữa, đặt khuyên tai lên mặt bàn, nhìn chằm chằm ông lão nói: “Lần này để tôi.”
Những người còn lại thì đứng đằng sau cô ấy, nhìn chằm chằm ông lão đối diện.
Dưới cái nhìn chăm chú của năm người, ông lão mỉm cười, thong dong nói: “Đương nhiên có thể, có điều, cái khuyên tai cô dùng để đặt cược này không đủ giá trị để thắng lại hai món đồ trước.”
“Vậy đánh cược cái này trước đi.” Nghiêm Tĩnh chỉ tấm thẻ đạo cụ trước mặt ông ta.
Ông lão cười ha hả: “Cô đúng là biết chọn hàng ngon, nhưng đồ của cô quả thực xứng với cái giá này.”
Nghiêm Tĩnh lườm ông ta: “Nói nhiều quá, nói thẳng không phải xong rồi à?”
Nụ cười của ông lão cứng đờ, che miệng khẽ ho một tiếng, nói: “Được rồi, nói chính sự, lần này cô chơi gì?”
Nghiêm Tĩnh dựa theo thương lượng của bọn họ vừa rồi, trả lời: “Vẫn là xúc xắc, cứ dựa theo quy tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414379/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.