Tống Tân, Trọng Phong cùng Sử Văn liền đi vào con đường còn lại. Sau khi đi được mười phút, bọn họ mới đột nhiên phát hiện, con đường này dần dần dốc xuống phía dưới.
Độ nghiêng rất nhỏ nên nếu bọn họ chỉ đi bình thường thì sẽ không thể nào nhận ra được.
Tất cả là nhờ Sử Văn nghịch cái cúc áo của anh ta, rồi bất cẩn trượt tay làm cúc áo rơi xuống đất rồi lăn về phía trước một đoạn ngắn.
Bọn họ còn chưa kịp nhận ra độ nghiêng này này có tác dụng gì thì bỗng nhiên nghe thấy đằng sau có tiếng ầm ầm.
Ba người đồng thời quay đầu nhìn lại…
Chỉ thấy con đường dài đằng sau xuất hiện một cục đá khổng lồ!
Nó chỉ cần to thêm một chút thôi là có thể hoàn toàn lấp đầy đường đi. Một khi nó lăn lại đây thì các người sẽ hoàn toàn không có không gian để tránh né!
Mà lúc này, tốc độ lăn của nó rõ ràng đang nhanh lên.
“Chạy về phía trước!” Sử Văn hét lên, túm lấy Tống Tân bên cạnh, kéo cô chạy.
Trọng Phong đi theo bên kia Tống Tân, thấy thế liền kéo nốt tay bên kia của cô.
Tống Tân giống như một đứa bé bị hai người kéo chạy. Cô dở khóc dở cười mà nói: “Hai người buông tôi ra đi, như này tôi không giữ được thăng bằng.”
Sử Văn cười hai tiếng, buông tay ra, vừa chạy vừa nói: “Cục đá này hẳn là sẽ không tồn tại lâu, chạy thêm một đoạn chắc sẽ ổn thôi!”
Tống Tân cũng nghĩ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414381/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.