Trong lúc chờ ba người kia khôi phục thể lực thì cô và Trọng Phong đã xử lý xong mười cây châm. Sau khi chia cho mỗi người một cây thì số còn lại được Tống Tân cho vào nhẫn không gian.
Sau đó, Tống Tân và Trọng Phong rời khỏi con đường này trước, chuyển qua con đường bên phải, một lát sau ba người kia mới đi theo.
Cũng đi được tầm mười phút thì phía trước lại xuất hiện làn sương đen.
Nguy hiểm vừa trải qua cách đó không lâu khiến bọn họ vừa nhìn thấy sương đen liền trở nên căng thẳng. Nhưng lần này làn sương đen tan đi rất nhanh, xuất hiện trước mặt bọn họ là một cụ bà tóc hoa râm.
Bà ta mặc một bộ quần áo có vẻ cũ, mái tóc bạc được búi thành búi thấp, đứng ngay giữa con đường. Mà ở phía sau bà ta, làn sương đen đã hoàn toàn tan hết, nhưng thay vào đó là làn sương trắng mịt mù.
Sương trắng che khuất hoàn toàn con đường, khiến người chơi không nhìn thấy gì bên trong.
Các người chơi đứng cách bà lão hơn mười mét, cũng không dám tùy tiện tiến lên.
Bà lão kia lại chậm rãi nâng tay lên, mỉm cười vẫy tay với bọn họ: “Các bạn trẻ, đừng sợ, lại đây đi.”
Bà ta cười hiền từ, khiến người ta rất dễ dàng có cảm giác thân thiết.
Người chơi nhìn nhau, Sử Văn khẽ nói: “Chúng ta đằng nào cũng phải qua, nếu không thì cũng chẳng qua được ván này. Mọi người cẩn thận, đặc biệt phải chú ý ‘nước’.”
Những người khác gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hoan-di-loai-nguoi/2414377/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.