Qua giờ Tý, Thiệu Ưng cuối cùng cũng chắc chắn mình bị thất hẹn.
Đêm khuya khiến người ta cảm thấy thật cô đơn, những vị khách đến uống rượu trong quán gần như đã tan hết, cũng có những tốp năm tốp ba ôm nữ nhân đi lên lầu. Hắn kìm nén cơn giận trong lòng, bình tĩnh rót rượu uống.
Suốt buổi đã có mấy cô nương tới muốn hầu rượu hắn, thái độ của Thiệu Ưng không mấy mặn mà, lại thêm cái nhếch môi cười lạnh khiến các mỹ nhân yêu kiều đều sợ chạy mất, cuối cùng chẳng còn ai đến chỗ hắn nữa.
Hắn vẫn tiếp tục đợi.
Sau một nén nhang nữa, vai của hắn bị ai đó vỗ một cái.
Thiệu Ưng quay đầu lại.
Là Tân Hổ.
"Hôm nay có lẽ phụ thân ta không rảnh gặp ngươi rồi," Tân Hổ ngồi xuống, nói thẳng với hắn, "Thiệu Ưng, có chuyện gì cứ nói với ta cũng được."
Thiệu Ưng không vui nhưng không thể hiện ra mặt, hắn bình tĩnh rót một ly rượu cho người đối diện.
"Về chuyện mà đại tướng quân muốn biết, ti Binh Mã đã điều tra được rồi."
Thiệu Ưng bình tĩnh nói, mặc dù đang ngồi ở sảnh chính nhưng cả hai đều có võ công nên không sợ bị kẻ xui xẻo nào nghe được chuyện của mình.
(Editor: chắc nghe được mình xử luôn hay sao ạ)
"Nhưng kết quả... có lẽ hơi khác so với suy đoán của đại tướng quân."
Vẻ mặt Tân Hổ cứng đờ: "Nói vậy......"
Thiệu Ưng nhẹ nhàng lắc đầu.
Không ngờ Tân Hổ thấy vậy chẳng những không hụt hẫng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619751/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.