Tần Nguyệt Oánh nghe tiếng thở nhẹ đều đều phía sau mà trừng mắt câm nín.
Thật ra nàng cũng biết phò mã của mình không hoàn toàn thành thật như bề ngoài.
Mùi vị của thứ mà nàng nếm sáng nay rõ ràng giống hệt trong giấc mộng xuân của nàng ở sơn trang Phi Tuyền.
Người này toàn thích lén lút làm chuyện xấu khi nàng đang ngủ!
Nghĩ đến đây, Tần Nguyệt Oánh tức giận lấy ngón tay lay cánh tay hắn mấy cái.
Vẫn không hề nhúc nhích.
Hắn thật sự ngủ say như chó chết rồi!
===
Ban đầu Tần Nguyệt Oánh đã tính toán rất cặn kẽ.
Phượng Quan Hà mang cái danh đại tướng "chết" đi, tuy thanh danh của nàng có phần không tốt nhưng vẫn có thể nhận được một khoản trợ cấp hậu hĩnh —— cả kinh thành đều biết nàng không thiếu tiền nhưng quy định vẫn là quy định, kể cả Hoàng Thượng muốn trốn tránh thì bộ Hộ cũng không có cái gan đó.
Về sau, người này còn muốn "chết" đến bao giờ, có trở về triều đình hay không cũng chẳng quan trọng, bộ Hộ cũng không đủ mặt dày mà đi đòi lại nàng số tiền này.
Đáng ra —— ngay cả chuyện tiêu xài thế nào nàng cũng đã tính ổn cả rồi.
Nhưng điều nàng không ngờ là chính trong hai ngày này, thanh danh phò mã quá cố của nàng đã bị vấy bẩn.
Ngày 15 tháng 5, quan tài của Phượng tướng quân vào đến kinh thành.
Trước khi lâm triều, Tân Xuyên - người cùng hắn đi phía bắc đã đến khấu đầu trước cửa cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619724/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.