Chương trước
Chương sau
Tuy đề nghị như vậy nhưng hắn cũng không định cho nàng thời gian suy nghĩ. Tần Nguyệt Oánh còn chưa từ chối thì chợt cảm thấy nơi ẩm ướt giữa hai chân mình bị một đôi giày ấn mạnh. Cẳng chân nàng tê rần, nàng chỉ kịp kêu một tiếng rồi ngã ngồi xuống.

"A...... đừng ấn......"

Trọng lượng toàn thân nàng đều đè chặt lên đôi giày thêu kỳ lân sẫm màu kia.

Hắn khoẻ đến mức có thể vững vàng đỡ được nàng, nhưng cảm giác nơi giữa chân bị vật cứng đè vào cũng rất rõ ràng. Giày của nam nhân dính chặt vào miệng huyệt của nàng qua lớp váy cầu kỳ, truyền đến nàng cả sức nóng và sự cứng rắn trên cơ thể hắn một cách rõ ràng.

Nàng thấy một giọt mồ hôi chảy xuống từ vùng bụng phập phồng của hắn, lăn qua những đường cơ săn chắc rồi biến mất ở đám lông đen rậm rạp. Bàn tay to của hắn bắt lấy tay nhỏ của nàng, bắt đầu vuốt ve con cặc bự dựng cao giữa đám lông, phần thịt đỏ au trồi lên thụt xuống trong tay bọn họ, thi thoảng cái rãnh bên dưới lại tràn lên quy đầu —— nếu muốn nó trồi lên nữa thì phải dùng nhiều sức hơn. Tần Nguyệt Oánh ngây ngốc nghĩ, nếu đẩy vào âm hộ của nàng thì cảnh tượng chắc cũng giống thế này.

Tay nàng bị đống gân trên thân gậy cọ đau rát, dường như còn có dịch quy đầu nhầy nhụy, ấm nóng dính vào tay —— Tần Nguyệt Oánh lặng lẽ ngửi mới nhận ra, thứ mùi ban nãy khiến nàng động tình không kiềm được chính là do chất lỏng này tiết ra.

Nhưng thế này có vẻ khác với những hiểu biết của nàng.

Nàng ngẩng khuôn mặt đỏ ửng lên, ngập ngừng hỏi: "Vì sao dương vật lại có dịch chảy ra vậy?"

Không phải chỉ có nàng mới ra nước được sao?

Phượng Quan Hà nhìn nàng bằng đôi mắt tối đến đáng sợ.

"Thứ này...... là chất dịch trước khi xuất tinh của nam nhân," hắn hít sâu một hơi, liếm môi, "Dương vật muốn đụ âm hộ nhỏ của Oánh Oánh thì sẽ tiết ra nó."

Cơ thể Tần Nguyệt Oánh hơi nóng lên, nàng lắc mông cà nhẹ hột le vào vải y phục mềm mại rồi hỏi tiếp: "Vậy muốn dùng cái lỗ khác thì không tiết được dịch ra sao?"

Là vì lỗ dâm của nàng phun nước nên dương vật muốn đụ nó mới phun nước ư?

Phượng Quan Hà làm sao biết được logic kì quái trong cái đầu nhỏ của nàng. Hắn không thể chịu nổi khi nghe nàng nói những dâm tục bằng giọng điệu ngây thơ đó, vì vậy lại ngẩng đầu lên để tránh nhìn nàng, miệng hít sâu: "Chỗ khác...... cũng vậy...... cũng sẽ tiết dịch."

Cái lỗ nào của Oánh Oánh cũng có thể bọc lấy hắn thật sảng khoái.

Phượng Quan Hà siết chặt tay nàng, hai mắt nhìn chằm chằm nóc nhà, đầu óc trống rỗng trong giây lát, đột nhiên cảm thấy lỗ tiểu đang trào dịch của mình bị hút vào một nơi ẩm ướt và ấm áp.

Đầu hắn hoàn toàn chỗ trống, động tác trên tay cứng lại, sửng sốt vài giây mới nhận ra nơi đang ngậm quy đầu mình là chỗ nào của nàng.

Hắn vội vàng buông tay nàng ra, hai tay giữ lấy bả vai nàng.

"Ngươi đang ngậm cái gì?!"

Giọng hắn lớn hơn, hai tròng mắt nhiễm tình dục và kinh ngạc đỏ lên.

Biểu tình trên mặt nữ nhân nhỏ lộ ra sự bất bình: "Không...... không được sao? Đút cho Oánh Oánh...... đút Oánh Oánh ăn dương vật đi."

Tần Nguyệt Oánh ngồi quỳ trước người hắn, đôi môi anh đào hé ra dưới cái nhìn kinh hãi của nam nhân, cái lưỡi đỏ thè ra: "Oánh Oánh chỉ liếm thôi, không cắn vào nó đâu."

Nhân lúc hắn đang bị cảnh này làm cho sững sờ, hai bàn tay trắng trẻo mềm mại không cần dạy đã hiểu chuyện vươn ra thay phiên vuốt ve khúc thịt sưng to cứng ngắc dưới háng hắn, trên mặt nàng dần lộ ra khát vọng khó che giấu.

"Âm hộ nhỏ của Oánh Oánh ngứa quá, phải ăn cặc mới tới được," nàng ngẩng đầu nhìn hắn, vẻ mặt yếu đuối đáng thương, "Hai cái miệng nhỏ đều muốn ăn......"

Đầu óc nàng bây giờ rất hỗn độn, không còn nghe rõ nàng phò mã đang chửi thầm điều gì, nàng chỉ thấy gân xanh trên trán hắn nảy lên, cách hắn nhìn nàng như thể đang nhìn miếng thịt mỡ được dâng lên miệng.

Còn có thể không cắn sao?

Nàng bị hắn ấn xuống đất, như dự cảm được chuyện sắp xảy ra, Tần Nguyệt Oánh ôm cổ hắn mỉm cười. Váy nàng bị đẩy lên một cách bừa bãi, bàn tay nóng rực sờ dọc đùi nàng lên trên, khi sờ đến mảnh vải kia thì hai chân nàng cũng đã sốt ruột quấn lấy eo hắn.

"Nhanh lên mà...... cho Oánh Oánh," Tần Nguyệt Oánh thở hổn hển, "Miệng nhỏ đói quá, bữa săn đầu tiên vào buổi sáng...... cho Oánh Oánh ăn đi."

Tư thế này...... làm cách nào cũng không cởi được ra.

Phượng Quan Hà mím môi, roẹt một tiếng xé rách luôn quần lót dưới váy nàng. Hắn nhặt hai mảnh vải mềm màu trắng lên, đặt dưới mũi ngửi.

"Đồ điếm này, bên dưới cũng ngập nước rồi," hắn ném nó sang một bên, dương vật cứng ngắc đau nhức nóng lòng tìm kiếm cái lỗ trong khe hẹp giữa hai chân nàng, "Ngươi thích dương vật của ta đến thế sao? Không thiếu được nó phải không?"

Tìm được đúng chỗ, hắn chống người lên rồi thẳng lưng đâm phập vào.

Quá ướt, quá nóng, xem ra nàng thật sự đã nứng lắm rồi.

Nhưng như vậy cũng giúp hắn dễ dàng...... phóng thẳng đến điểm dâm.

Khi dương vật thô to vọt mạnh qua vách thịt, hắn trông thấy cặp mắt phượng kia lập tức mờ đi, chân tay quấn quanh người hắn đột nhiên siết lại, một luồng nước dâm nóng bỏng từ sâu trong tử cung đột nhiên bắn ra tưới lên quy đầu nhạy cảm.

"A...... sướng quá......nó thật cứng......" Nữ nhân nhỏ nỉ non kêu bậy, hoàn toàn không biết ánh mắt nam nhân nhìn mình đang dần trở nên điên cuồng.

"Con mèo cái dâm đãng chưa từng bị chịch thế này hay sao?" Hắn giữ lấy cằm nàng, ép nàng nhìn thẳng vào mình, "Trước kia ta dạy ngươi những gì đã quên rồi?"

Đôi mắt phượng rưng rưng nước đáng thương nhìn hắn, suy nghĩ một lúc mới miễn cưỡng cất giọng: "Ưm...... Oánh Oánh, Oánh Oánh lên đỉnh rồi..... Oánh Oánh...... A!"

Dương cụ thô to nóng lòng muốn xuyên xỏ trong âm đạo, hoàn toàn không quan tâm nữ nhân nhỏ dưới thân đang trong lúc mẫn cảm nhất mà đã đâm thẳng đến điểm sâu nhất, khiến cho tiếng kêu uyển chuyển ngâm nga của nàng cũng trở nên tan nát.

Con ngươi tăm tối của Phượng Quan Hà nhìn chằm chằm đôi môi hồng khi đóng khi mở kia, cuối cùng không nhịn được giữ lấy cằm nàng mà hôn ngấu nghiến.

Đó không phải một cái chạm nhanh mà là nụ hôn sâu với môi lưỡi triền miên, nước bọt hòa quyện mang theo ham muốn nồng đậm. Hắn nhìn nàng, sự si mê trong mắt thật rõ ràng, như thể hắn đang moi cả tim mình ra đặt trước mặt nàng ——

Nàng không hề cự tuyệt.

Khi chiếc lưỡi to tiến sâu vào miệng nàng, dương vật căng cứng cũng nghiến lên chỗ thịt mềm. Nó dường như càng cứng và nóng hơn, bề mặt còn đập nảy lên, Tần Nguyệt Oánh hoảng hốt nhận ra hắn đã đạt đến cực hạn —— chỉ còn thiếu một chút kích thích cuối cùng.

Nàng đẩy nhẹ hắn ra, hắn cũng không sáp lại nữa.

"Rút ra đi..... đừng bắn vào trong, lát nữa rỉ ra ngoài thì sao......"

Nàng nhìn hắn bằng đôi mắt đỏ hoe ngập nước, tựa như con thỏ con bị bắt nạt.

Phượng Quan Hà nhịn không được lại mổ nhẹ lên môi nàng mấy cái.

"Vậy bắn ở đâu?" Hắn khàn giọng hỏi.

Cái miệng đỏ kia không trả lời mà chủ động liếm lên môi hắn. Phượng Quan Hà nhìn nàng, tay chân đều tê dại, lúc phản ứng lại thì trước mắt đã đảo lộn, hắn bị nàng cưỡi dưới thân.

Dương vật đang sắp bùng nổ bị rút ra khỏi nơi ấm áp chật hẹp, Phượng Quan Hà thở hắt ra một hơi, cau mày giữ chặt cơ thể đang muốn đi xuống của nàng.

"Không được," ngoài miệng hắn kháng cự nhưng giọng nói lại không có sức thuyết phục, "Làm vậy...... làm vậy không được đâu."

Hắn mới nói được mấy chữ thì đôi tay mềm mại đã đưa xuống, vòng qua dương vật đang cấp thiết cần an ủi mà xoa nắn bìu trứng dái bên dưới.

Nữ nhân xinh đẹp nằm trên người hắn đỏ mặt.

"Quên chuyện đã hứa với ta rồi?" Nàng liếm môi, mắt phượng hơi xếch lộ ra vẻ quyến rũ dụ hoặc, "Không phải chính ngươi đã nói sẽ chịu để ta bóc lột đến cùng cực sao?"

Cơ thể Phượng Quan Hà run lên, còn chưa kịp phản ứng thì con mèo nhỏ giảo hoạt đã thoát khỏi sự trói buộc của hắn, ngoan ngoãn nằm giữa hai chân hắn rồi ngậm lấy quy đầu tròn trịa cứng rắn vào miệng.

Hắn thề với trời đất, khi nói những lời đó hắn hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này!

Nhưng bây giờ nàng lại cố tình hiểu sai khiến nó tràn đầy mùi vị khiêu gợi.

Thứ đó thô đến mức nàng cố gắng há miệng hết cỡ mới nuốt được. Đầu lưỡi mềm mại của nàng liếm từng tấc một, mút sạch chất dịch tràn ra, một tay còn lại lần vào váy mình  —— không cần nói cũng biết là sờ nơi nào.

Đáng sợ nhất chính là, rõ ràng đang làm một việc tục tĩu hèn hạ đến cực điểm nhưng ánh mắt nàng nhìn hắn vẫn trong trẻo, sạch sẽ như nước hồ Quế Nguyệt.

Cảnh tượng như vậy, e là trên đời này không một nam nhân nào có thể cưỡng lại.

Bộ ngực tinh tráng của nam nhân phập phồng kịch liệt, móng tay gần như ghim vào lòng bàn tay, lúc này hắn mới đè đầu nàng xuống, đẩy dục vọng như lửa của mình vào cổ họng yếu ớt của nàng. Thân dưới đã muốn xuất tinh, hắn chống một tay ngồi dậy, tay kia xoa gò má ửng đỏ của nàng, chiếc nhẫn ngọc lạnh lẽo và khuôn mặt say tình của nàng cùng lúc xuất hiện trước mắt hắn.

Bàn tay to màu mật ôm đầu nàng đè xuống, dương vật theo đó tiến sâu hơn và đè lên cái lưỡi mềm của nàng, nữ nhân nhỏ liền ngước mắt lên oán hận nhìn hắn.

Chính ánh mắt này không biết đã chạm đến sợi dây thần kinh nào trong hắn, nửa cây dương vật hắn cắm trong miệng nàng nảy lên, nó chống vào cái lưỡi mềm rồi bắn ra từng luồng trắng đục.

Tinh dịch quá nhiều khiến nàng gần như bị sặc. Nàng nức nở hai tiếng khó chịu nhưng rồi cũng nhanh chóng thích ứng nuốt hết chất lỏng của hắn.

Hắn nhìn vẻ mặt nàng từ kinh hoảng dần biến thành say mê, lại có chút thẹn thùng giận dỗi. Chân tay căng cứng của nàng dần thả lỏng, khuôn mặt phủ một màu đỏ chỉ thấy khi lên đỉnh. Ánh mắt nàng nhìn hắn mặc dù không còn sự mị hoặc nhưng lại trở nên ngoan ngoãn hơn —— ướt át mềm yếu, giống như con nai con được nuôi trong rừng sâu.

Chỉ dành cho mình hắn hưởng thụ.

Cái nhìn ấy có thể khơi dậy cả những ý nghĩ đen tối và ích kỷ trong lòng hắn.

Bọn họ đã thế này rồi...... nếu thế này rồi mà nàng vẫn ghét bỏ và đuổi hắn đi, hắn chắc sẽ điên lên và sống không bằng chết mất.

Làm sao hắn để nàng đi được?

Phượng Quan Hà thở hổn hển rút dương vật đã tiết khỏi miệng nàng. Nàng cọ cọ tay hắn, hé đôi môi hồng nhu thuận mà đầy dâm đãng ra, cái lưỡi đỏ tươi quyến rũ thè ra trước mặt hắn.

Trên đó không có gì cả.

Nàng đang cho hắn thấy mình đã uống cạn tinh dịch đậm đặc mà hắn bắn ra, nuốt hết không sót một giọt nào.

Nàng thậm chí còn muốn được hắn khen ngợi.

Phượng Quan Hà im lặng câu eo nàng lên, ôm nàng vào lòng rồi hôn.

Editor: Lạc Rang

(có bạn cmt từ ngữ chưa đủ tục, tui biết nhiều bà cũng nghĩ vậy. Tui đang nhồi nhiều dần vài từ đó nhưng sẽ không full vì nhiều lí do, ai không thích mà nhỡ đọc phải thì có thể say bye >< Sorry vì không thể làm mấy bà tận hứng và đã truyền bá văn hóa phẩm đồi trụy >
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.