Chương trước
Chương sau
Mặt Tần Nguyệt Oánh đỏ vọt.

Nàng vốn định quát hắn, nhưng khi trông thấy vẻ mặt mong ngóng của hắn nhìn mình, đột nhiên nàng lại không thể nói ra những lời khó nghe đó nữa.

Đêm qua không biết nàng đã nghe hắn nói nhớ mình bao nhiêu lần.

Cũng vì biết tính hắn vốn lãnh đạm nên những lời nói cùng với ánh mắt ấy mới khiến nàng không thể kháng cự lại......

Thôi, thôi, tóm lại cũng do nàng vỗ béo từng chút một nên hắn mới có lá gan to như hôm nay.

Tần Nguyệt Oánh sờ lên khối căng phồng bên dưới rồi nhìn lên hắn.

"Có thể xoa được không?"

"Được."

Phượng Quan Hà trầm giọng đáp lại, ánh sáng trong mắt dao động.

Hắn nhìn nàng cưỡi lên mình, cúi đầu chuyên tâm cởi đai lưng cho hắn. Vài sợi tóc dài sau lưng trượt xuống qua vai nàng, nhìn từ góc của hắn thì vừa hay chắn mất đôi môi đỏ của nàng.

Hô hấp của nam nhân khẽ khàng hơn, hắn vén mấy lọn tóc lòa xòa ấy ra sau tai nàng, đầu ngón tay lướt qua má nàng, chạm vào làn da ấm áp.

Mặt Oánh Oánh đỏ quá.

Phượng Quan Hà nhất thời nhìn mê mẩn, không để ý người trong lòng đang dần trở nên bất mãn.

"Cái đai lưng này của ngươi làm phức tạp thế để làm gì, khó cởi muốn chết," nàng mắng một câu, "Đúng là làm bộ đứng đắn!"*

(*câu gốc 人模狗样 = Hình người giống chó: Đại loại là bề ngoài đứng đắn nhưng hành xử không ra gì)

Tần Nguyệt Oánh nói xong lại kéo mạnh lần nữa, không ngờ một phát liền giật được nó ra.

Vành tai nàng càng đỏ hơn —— thế này, thế này trông cứ như nàng đang gấp không đợi nổi vậy.

Nàng có như vậy sao?

Động tác của nàng cố tình chậm lại, tiếp tục cởi áo trong của hắn, kế đó kéo quần hắn xuống rồi móc khúc thịt hơi mềm kia ra.

Phượng Quan Hà nhìn gò má ửng hồng của nàng, thấp giọng cười cười.

"Ngươi cười cái gì......" Tần Nguyệt Oánh bất mãn lẩm bẩm nhưng vẫn chăm chú nhìn nhục côn hơi cương giữa chân hắn, tay ấn lên xoa nhẹ, "Lâu rồi không gặp nó, không biết có lớn thêm không......"

Đúng là đã lâu không thấy, đêm qua tối lửa tắt đèn nên không tính.

Phượng Quan Hà hừ nhẹ một tiếng: "Lâu đến mức nào? Nó cũng không phải một đứa nhỏ....."

Tần Nguyệt Oánh nghe hắn nói vậy, không biết nghĩ tới gì mà cũng cười theo.

Nụ cười ấy làm mắt hắn mờ đi.

Đây không phải lần đầu nàng vuốt thứ này của hắn, sau một lúc thẹn thùng thì động tác cũng trơn tru hơn.

Bàn tay trắng nõn của nàng nắm lấy phần thân hơi mềm rồi xoa loạn mấy cái, ngón cái ma xát quy đầu tròn và cứng, dương vật thô sậm nhanh chóng sưng to dựng thẳng lên, gật đầu với nàng đầy hùng dũng, hiên ngang.

Tần Nguyệt Oánh vừa cảm thấy miệng lưỡi khát khô mà cũng thấy thật mới lạ. Trước giờ hắn đều bị nàng trêu chọc đến khi không nhịn được mới thả cây gậy này từ trong quần ra, khi đó nó đã cương to từ lâu, bừng bừng khí thế muốn vào trong nàng, đây là lần đầu nàng được thấy thứ này dựng lên như thế nào.

Tuy đã thấy nhiều lần nhưng nàng chưa từng có cơ hội ngắm nghía nó tỉ mỉ —— đợi xem xét xong thì cũng bị hắn lăn lộn rồi.

Hôm nay không phải là một cơ hội tốt sao?

Hai mắt Tần Nguyệt Oánh đảo quanh, nàng dừng tay lại, ra lệnh: "Ngồi lên ghế đi."

Cúi đầu mãi khiến cổ nàng mỏi muốn chết.

Phượng Quan Hà nào dám không vâng lời?

Tâm can của hắn đều là nàng, mệnh nhỏ còn đang bị nàng nắm chặt trong tay, hắn có thể nói không sao?

Nhưng khi hắn thật sự ngồi lên ghế, nhìn thấy nàng quỳ phía trước mình, khuôn mặt nhỏ gần như chôn dưới háng hắn, hai má hồng hào mềm mại sắp chạm vào dương vật sẫm màu thô kệch của hắn —— hắn lại cảm thấy thế này thật không ổn.

Nàng luôn nghĩ ra được cách để tra tấn hắn.

"Nó làm sao vậy? Trông vừa rụt rè lại đáng sợ......"

Tần Nguyệt Oánh đỏ mặt liếc hắn, nàng sáp lại gần hơn, gậy thịt nóng hổi giật giật về hướng nàng, suýt nữa đã đập lên mặt nàng —— may mà nàng đã dùng hai tay giữ lấy nó.

Tần Nguyệt Oánh trông thấy hắn ngửa mặt dựa vào ghế, bụng dưới co rút hai cái, lấy tay che mắt lại.

"Hừ, làm như Oánh Oánh cưỡng ép nhà ngươi không bằng," nàng nhỏ giọng phàn nàn, hai tay ôm nhục côn tuốt lên tuốt xuống, "Trưởng công chúa tôn quý hạ cố tuốt dương vật cho ngươi, có thích không hả?"

Khi nàng nói, hơi ấm từ miệng phả vào vật nhạy cảm kia của nam nhân khiến Phượng Quan Hà run lên.

Kỹ xảo của nàng thật ra rất vụng về, sức cũng chưa đủ, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc nàng vì hắn mà làm vậy, ngực hắn lại như được rót đầy đường, nóng bỏng sền sệt, đầy đến mức ùng ục trào ra ngoài.

Phượng Quan Hà ngồi trên ghế không kiềm được hít nhẹ.

Nàng bỗng nhiên dừng lại.

"Hỏi ngươi đó, sao không trả lời?" Giọng điệu có chút không vui.

Nàng vừa dứt lời, trong thư phòng yên tĩnh lại vang lên tiếng vỗ vào da và tiếng thở hổn hển khó kìm nén của nam nhân.

Nóng quá.

Bàn tay ngăm đen vịn chặt lấy ghế, trên trán Phượng Quan Hà túa ra từng giọt mồ hôi.

Dương vật bị nàng tát nhẹ bật qua bật lại rồi lại bị bàn tay nhỏ trắng trẻo bắt lấy.

Tần Nguyệt Oánh ngước mắt nhìn hắn.

"Có đau không? Cũng không nên đánh hỏng nó nhỉ, Oánh Oánh còn phải dùng chứ," nữ nhân nhỏ mím môi, đau lòng thổi thổi quy đầu, ngón tay ấn lên đó, "Tướng quân nhỏ đau đến mức chảy nước mắt rồi này."

Đầu dương vật sưng tấy sung huyết, một ít dịch nhờn trào ra khỏi lỗ tiểu rồi chảy xuống đọng lại ở cái rãnh nông.

Mùi tanh nồng xộc vào mũi, Tần Nguyệt Oánh cảm thấy dưới váy mình nhất định đã ướt đẫm.

Khi Phượng Quan Hà trừng mắt nhìn nàng thì đúng lúc trông thấy vẻ mặt mê ly động tình của nàng.

"Thích lắm, không đau," hắn cất tiếng rồi nắm tay nàng ấn lên dương cụ cương cứng của mình, "Mạnh thêm chút nữa, đừng lo."

Tần Nguyệt Oánh không hài lòng lườm hắn, tay nàng thật sự nắm chặt thân gậy hơn, một tay khác lặng lẽ lần xuống an ủi túi tinh hoàn bên dưới.

Hai cái bìu nặng trĩu nhìn là biết trữ đầy tinh giống bổ dưỡng.

Hai túi tinh ngăm đen bị nàng nắm trong tay, cảm giác mềm mại đàn hồi thật khiến người ta yêu thích. Ngón cái của nàng vuốt từng nếp gấp trên đó, nam nhân phía trên nhanh chóng hít sâu thỏa mãn.

Đầu nàng bị một bàn tay to xoa xoa tựa như khen thưởng.

Tần Nguyệt Oánh hơi hé môi, miệng ngày càng khô mà huyệt dâm cũng ngứa tột độ.

Nhân lúc hắn đang hưởng thụ, nàng lén lút vén váy lên, muốn cọ cái huyệt ngứa xuống đất để xoa dịu nó. 

Nàng vừa thả lỏng chân và hạ mông thì chợt cảm thấy có vật gì đó ấn vào nơi ấm nóng giữa chân...

Tần Nguyệt Oánh cúi đầu liền trông thấy cái giày viền chỉ vàng của hắn.

Thì ra đã sớm bị hắn phát hiện.

Nhưng lúc này nàng cũng chẳng quan tâm đến sĩ diện nữa, bàn tay nhỏ nắm côn thịt được một bàn tay thô ráp bao lấy, lực càng mạnh hơn, tốc độ càng vội hơn, sục nhanh dương vật tím đen cứng ngắc giữa hai chân hắn.

Nàng ở rất gần nó, thứ mùi mê hoặc trên đó cũng nồng đượm lên gấp nhiều lần.

Đói quá, chỗ nào cũng đói.

Tần Nguyệt Oánh nuốt nước bọt, mê ly nhìn hắn.

Tiếng thở hổn hển thoát ra từ trong cổ họng hắn, bụng dưới co thắt lại từng cái, dường như rất sảng khoái.

"Oánh Oánh...... mèo nhỏ," hắn thở hổn hển, dụ hoặc đề nghị, "Ngồi xuống...... Cọ lên người ta đi."

Editor: Lạc Rang

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.