Tần Nguyệt Oánh ôm chân dựa vào góc giường, mờ mịt nhìn phía trước.
"Không đúng," nàng bỗng nói, "Ngươi chỉ gặp nguy hiểm lúc ở thành Cáp Xích. Tại sao sau đó ngươi lại giả chết?"
Nàng có thể đoán được sau đó nhất định đã xảy ra chuyện gì nên hắn mới buộc phải ra hạ sách này.
Hạ sách này của hắn rõ ràng là dựa theo kế hoạch của mình với Chớ Luân trong thành Cáp Xích.
Không đợi hắn trả lời, nàng đã hỏi tiếp: "Hoàng Thượng có biết ngươi chưa chết không?"
Nếu đến nàng mà Hoàng Thượng cũng muốn lừa, lén lút giấu hắn đi, vậy mấy ngày qua chẳng phải càng kích thích hơn gấp bội sao?
Tần Nguyệt Oánh che mặt.
"Riêng chuyện này thì Hoàng Thượng biết."
Khóe miệng Tần Nguyệt Oánh buông xuống.
"Về nguyên nhân thì phải nhắc đến những lời mà Hoàng Thượng nói riêng với ta."
"Người nói, nếu chuyến này Tân Xuyên gây khó dễ với ta thì tới thời điểm mấu chốt, quan trọng nhất vẫn là giữ được mạng, còn lại chỉ là thứ yếu."
Tần Nguyệt Oánh lập tức ngồi trở lại lên người hắn.
Nàng nhe răng trợn mắt: "Ta biết ngay mà, thì ra ngươi dám to gan giao dịch với tên Chớ Luân kia là vì có kim bài miễn chết!"
Nàng không khỏi phẫn nộ nghĩ, nếu như vậy, lý do để hắn lựa chọn sống còn chút gì vì nàng nữa?
Vậy mà suýt nữa nàng đã bị những lời ngon ngọt của nam nhân này che mắt!
Tần Nguyệt Oánh càng nghĩ càng cảm thấy ngực mình thắt lại, nàng lại đánh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619715/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.