"Ngày ấy khi ta so chiêu với Chớ Luân, trời đột nhiên mưa lớn, rửa trôi màu nhuộm đen trên tóc hắn. Lúc đó tiếng trống trận đã tắt, hắn thẳng thắn thú nhận thân phận, cũng nói muốn giao dịch cùng ta."
"Trong một khoảnh khắc ngắn ngủn, thật ra ta đã có cơ hội giết hắn." Trong mắt Phượng Quan Hà hiện lên vẻ hối hận.
Tuy rằng giết kẻ đó thì hắn cũng không ra khỏi thành Cáp Xích được.
Trong phòng thoáng cái yên tĩnh, đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Tần Nguyệt Oánh mất rất lâu mới tiêu hóa được hết những lời này.
"Nói vậy, ngươi......" Nàng có chút nói không nên lời, "Ngươi dám cùng con hoang của A Sử Na Khả Hãn...... giao dịch?"
Nàng lẩm bẩm những lời này xong liền đánh mạnh vào ngực hắn một cái.
"Tên ngốc nhà ngươi! Nếu có người phát hiện, ngươi......"
Tần Nguyệt Oánh giận đến mức hai vai run lên.
Nàng không ngờ phò mã của mình trông thật thà ngay thẳng mà vừa làm việc xấu đã làm ra chuyện lớn như vậy.
Giỏi lắm, ra ngoài đánh giặc lại lừa gạt Hoàng Thượng, âm thầm tư thông cùng hoàng tử địch quốc!
Mặc dù kẻ kia chỉ là một đứa con hoang không được công khai, nhưng......
Giọng nàng trở nên rét lạnh: "Còn ai biết chuyện này?!"
Biết đến mức cần phải diệt khẩu.
"Không...... không ai cả."
Oánh Oánh trở nên thật đáng sợ.
"Vậy là tốt rồi," Tần Nguyệt Oánh cười tủm tỉm, "Nói tiếp đi."
Công tác bảo mật của hắn không tệ.
Tay chân Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619714/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.