“Cậu chủ, sao bây giờ cậu mới nghe máy?”
“Có chuyện gì sao?” Mạc Đăng Sinh bình tĩnh đáp lời, thả người ngồi xuống giường, kèm theo đó là động tác cởi cúc áo.
Hắn thấy nóng, muốn được thoải mái một chút.
“Cô chủ sinh khó, đang ở trong bệnh viện. Cậu tới liền đi!”
“Sao? Chị nói là…”
“Phải. Nhanh lên đi cậu!”
Trước sự hối thúc của chị Mai, Mạc Đăng Sinh vội vã lao ra khỏi phòng, bảo tài xế chở mình tới bệnh viện trung ương thành phố.
Cùng lúc đó, vị bác sĩ trung niên quay lại hỏi chị Mai: “Người nhà của cô ấy đâu rồi? Vẫn chưa đến sao? Tôi cần họ ký giấy đồng ý.”
“Vâng, đang đến rồi ạ!”
“Nhanh lên đi! Sản phụ không đợi được nữa đâu.”
Chị Mai lo lắng nắm chặt điện thoại trong tay, đi đi lại lại nhìn về phía thang máy. Tại sao mãi mà Mạc Đăng Sinh chưa xuất hiện, ngay cả ông bà Mạc cũng chẳng thấy bóng dáng đâu.
Trong lúc tình hình mỗi lúc một nguy cấp, Mạc Đăng Sinh cuối cùng cũng tới nơi, hoàn tất thủ tục cho Hạ Tử Băng được sinh mổ. Lúc này, hắn cũng được trải nghiệm cảm giác của chị Mai.
“Bố mẹ tôi đâu?”
“Tôi gọi mà ông bà chủ không ai bắt máy. Có lẽ họ đang bận chăm sóc cho cô Thanh ạ.”
Nhắc mới nhớ, Dương Thanh cũng đang nằm bệnh viện. Bà Mạc không dám rời đi cũng là chuyện thường tình, bởi lỡ đâu cô ta lại một lần nữa nghĩ quẩn thì sao?
Ngồi trên băng ghế trải dài, Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480025/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.