“Chuyện này là lỗi của anh, lần sau sẽ không như vậy nữa. Nếu em không tin, cứ sinh thêm một đứa thì biết.”
“…”
Nói chuyện một lúc, cuối cùng mọi thứ lại đâu vào đấy. Suy cho cùng, thứ mà Mạc Đăng Sinh muốn cô hướng tới chỉ là chuyện đó mà thôi. Chỉ cần đề cập tới những vấn đề nhạy cảm, Hạ Tử Băng tuyệt nhiên không chất vấn hắn nữa.
“Lúc nãy anh đi nhậu với bạn. Quán bar ồn quá nên anh không biết có người gọi. Anh xin lỗi.”
Dạo gần đây hắn thành thật tự nguyện khai báo, không muốn để cô suy nghĩ nhiều. Lời hắn đã hứa, đương nhiên phải thực hiện cho bằng được rồi.
“Tôi có hỏi anh đâu.”
“Anh muốn giải thích.”
Trải qua bao nhiêu chuyện, Mạc Đăng Sinh muốn cô hiểu rõ tình cảm của mình mà ở lại. Hắn muốn một căn nhà có ba người sống hạnh phúc bên nhau chứ không phải chỉ là mỗi đêm về lại đối diện với bốn bức tường lạnh lẽo.
“Tùy. Tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi. Anh ra ngoài đi!”
“Anh ở đây với em.”
“Không cần.”
Mặc cô cự tuyệt, hắn vẫn cố chấp ở lại. Biết không đuổi được người đi, cô cứ vậy làm lơ, nhắm mắt ngủ say. Vượt cạn xong, cô chẳng còn chút sức lực nào nữa, thiếp đi một cách nhanh chóng.
“Để anh dặn người làm nấu cháo cho em.”
Dứt lời, Mạc Đăng Sinh ra ngoài, gọi về nhà cho chị Mai. Kế đó, hắn gọi điện thông báo với bố mẹ.
“Vợ con sinh rồi. Là một bé trai kháu khỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480026/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.