“Vậy để tôi cắt đi cho khỏi vướng.”
“…”
Cô đang đùa với hắn sao? Cắt đi rồi thì từ này về sau hắn lấy gì mà xài. Với lại những khi cao hứng, ai sẽ giúp cô giải tỏa đây?
Trong cơn say, hắn giật mình lên tiếng: “Em đang đùa tôi sao?”
“Không đùa. Tôi làm thật.”
Dứt lời, cô mở hộc tủ ra lấy cái kéo rồi đi tới, ngồi xuống bên thành giường. Thấy cô xoay xoay cái kéo qua lại, Mạc Đăng Sinh sợ tới xanh cả mặt: “Em đừng làm thế chứ? Anh biết lỗi rồi, lần sau sẽ không để cô ta tới gần mình nữa.”
“Tôi không quan tâm. Tôi chỉ muốn giúp anh thôi mà.”
Cô vừa nói vừa cười, hạ cái tay xuống, đặt cái kéo cách đũng quần cũng hắn chỉ vài cen – ti – mét. Trong khoảnh khắc đó, Mạc Đăng Sinh vội lấy hai tay che cậu nhỏ của mình lại.
“Đừng mà.”
“Nếu anh còn ăn nói bậy bạ nữa, đừng trách tôi… xoẹt!”
“Anh biết rồi.”
Cho tới khi cô cất hắn cái kéo lại vào trong hộc tủ, Mạc Đăng Sinh mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn tưởng mấy chuyện này chỉ có trên phim thôi chứ, giờ thì được tận mắt chứng kiến rồi.
Hóa ra phụ nữ khi ghen lên lại đáng sợ như vậy.
Đêm đó Mạc Đăng Sinh nép người sang một bên, chừa lại một chỗ trống lớn cho cô nằm. Trời gần về sáng, nhân cơ hội đó hắn xích người lại gần, nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau.
Cảm nhận được hơi ấm truyền đến, Hạ Tử Băng khẽ cựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480023/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.