Đang thẫn thờ suy nghĩ, nghe có tiếng gõ cửa vang lên, Hạ Tử Băng thoáng giật mình.
“Ai vậy nhỉ?” Cô lẩm bẩm.
Hạ Tử Băng mới rời khỏi bàn ăn chưa được mười lăm phút, đã có người ghé thăm rồi. Nói gì thì nói, cô không quen với cảm giác được hỏi thăm chút nào.
Sau khi trải qua nhiều chuyện, cô không còn hoạt bát như xưa. Thu mình lại, nép vào trong một góc của căn phòng khiến Hạ Tử Băng thấy dễ chịu hơn nhiều.
“Cốc…cốc!”
Tiếng gõ cửa lại vang lên một lần nữa. Không còn cách nào khác, Hạ Tử Băng đành rời khỏi giường, ra ngoài đón vị khách không mời mà tới.
Cửa mở, nụ cười của Dương Thanh hiện lên: “Em có thể vào trong được không?”
Hạ Tử Băng nén một tiếng thở dài, nép sang bên cạnh, để Dương Thanh vào trong phòng. Nhìn bộ mặt giả tạo của cô ta, cô hận không thể một dao giết chết kẻ thứ ba này.
Cánh cửa khép hờ, Hạ Tử Băng đứng trước mặt Dương Thanh, nhìn chằm chằm. Cô thật sự tò mò, cô ta lại muốn gì nữa đây?
“Cô tìm tôi?”
“Ban nãy em thấy chị chưa ăn no nên cố tình đem lên cho chị một ít tổ yến. Cái này nhà bếp chưng cho em nhưng nhường cho chị ăn trước.” Dương Thanh lý giải.
Nhường? Cô ta nói chuyện nghe thật cao thượng làm sao. Vốn dĩ nhà chỉ nên có một thiếu phu nhân, giờ lại kéo thêm tình cũ của hắn vào. Mạc Đăng Sinh, anh muốn giày vò tôi đến lúc nào nữa đây? Cô chỉ muốn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480006/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.