“Nhanh thật đấy! Mới đó mà đã tới rồi!”
Thật ra, thái độ cay nghiệt của bà Mạc cô có thể lường trước được. Chỉ là khi đối diện với nó trước mặt bao nhiêu người, Hạ Tử Băng đâm ra lúng túng.
Trong lúc cô không biết phải cư xử như thế nào, Dương Thanh đã rời khỏi chỗ ngồi, đi tới ôm chầm lấy Hạ Tử Băng. Chuyện này là sao? Cô ta muốn gì nữa đây?
“Chào mừng chị trở về nhà.”
Dương Thanh dịu dàng nói, mặc kệ cho biết bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên đang nhìn mình. Không phải hai người phụ nữ chung một chồng thì sẽ ghét nhau à, tại sao Dương Thanh lại cư xử như vậy?
“Cô…”
Rời khỏi vòng tay của Hạ Tử Băng, Dương Thanh nói: “Em biết là mình không nên chen vào mối quan hệ của hai người nhưng mà mong chị hiểu cho, đứa bé trong bụng em không thể không có bố được.”
Cô cứ nghĩ Dương Thanh sẽ ghét cô ra mặt, ai ngờ lại thân thiện tới mức này. Trước mặt bố mẹ chồng, Hạ Tử Băng không thể không nhân nhượng được. Nếu không làm vậy, cô sẽ bị cho là kẻ ích kỷ, hẹp hòi.
“Không sao! Chúng ta… sắp trở thành người một nhà rồi mà.”
Hai chữ “một nhà” thật khó nói làm sao. Bị người khác đẩy vào thế bị động, Hạ Tử Băng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
“Vậy mình hãy sống hòa thuận nhé chị!”
“Ừ!” Hạ Tử Băng mỉm cười, nụ cười trông thật gượng gạo biết bao.
“Vậy con xin phép đưa cô ấy lên phòng trước.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480005/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.