“Thích sao? Nếu muốn em có thể sờ thử.”
Hạ Tử Băng khẽ liếm môi, đặt bàn tay mình lên ngực anh. Càng nhìn lại càng bị hút vào, không sao rời mắt được. Kết quả cô bị Mạc Đăng Sinh đem ra trêu chọc: “Muốn nhìn thêm không? Chúng ta có thể làm ngay tại đây. Dù sao cũng là phòng riêng, sẽ không ai để ý đâu.”
“…”
Lời nói ám muội vang lên bên tai, cô giật mình thu tay về, vội đảo mắt sang chỗ khác rồi lấp liếm: “Tôi chỉ muốn kiểm tra vết thương thôi. Anh đừng hiểu lầm.”
Ba chữ “đừng hiểu lầm” này anh nên hiểu như thế nào cho phải đây? Là đừng hiểu lầm cô có tình ý hay đừng hiểu lầm cô là người dễ dãi? Suy cho cùng, Mạc Đăng Sinh chỉ muốn xác minh một điều mà thôi: “Hạ Tử Băng rốt cuộc là người như thế nào?”
Tiếp xúc với cô một thời gian, Mạc Đăng Sinh không phủ nhận mình có để ý tới cô. Tuy nhiên, mọi thứ chỉ dừng lại ở mức tò mò, không có suy nghĩ khác.
Về phần mình, Hạ Tử Băng vô tình rơi vào lưới tình của anh lúc nào mà không biết. Có lẽ mọi thứ xuất phát từ những lần hai người làm tình với nhau. Cảm giác được nuông chiều, được vỗ về trong hơi thở ấm nóng khiến trái tim cô không ngừng rạo rực, rung lên từng hồi.
Mỗi khi nghĩ đến những cuộc hoan ái đã qua, mặt cô bất giác ửng đỏ. Bây giờ cũng vậy, khi tiếp xúc với anh trong cự ly gần, Hạ Tử Băng khó mà ngăn được trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479961/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.